Hạ Cừu gập hơn nửa tháng, cuối cùng cũng gấp đủ số sao.
"Anh muốn ước điều gì?" Rốt cục không cần hơn nửa đêm không ngủ được, ngồi gấp sao với hắn rồi.
"Đến đêm anh mới ước."
"Khác nhau ở chỗ nào?" Cũng không phải ước với sao trên trời.
Hạ Cừu suy nghĩ một chút, "Tương đối có cảm giác nghi thức."
Sơ Tranh: "..."
Nhiễu sự.
Hạ Cừu chờ đến tối, kéo Sơ Tranh đi lên sân thượng.
Đêm nay khí trời tốt, có thể trông thấy không ít sao, ánh trăng sáng tỏ treo trên màn trời.
Hạ Cừu bưng lấy bình sao, bắt đầu cầu nguyện.
Hạ Cừu từ từ nhắm hai mắt, không nói ra âm thanh, Sơ Tranh cũng không biết hắn ước điều gì.
Chờ hắn ước xong, Sơ Tranh hỏi hắn: "Anh ước gì vậy."
"Nguyện vọng không thể nói ra được, bằng không sẽ mất linh."
"..."
Anh không nói ra mới mất linh!
Hạ Cừu đánh chết cũng không nói, bị Sơ Tranh bức ép liền chơi xấu giở trò hôn hít.
Sơ Tranh đến cuối cùng cũng không thể hỏi ra Hạ Cừu đã ước điều gì.
-
Sơ Tranh cùng Hạ Cừu ở chỗ này hơn hai tháng, hai tháng sau lại đi đến một quốc gia khác.
Hạ Cừu đối với chuyện du lịch thế này rất thích, sự vật, người đều mới mẻ, làm hắn không có nhiều tinh lực đi suy nghĩ linh tinh nữa.
Cho nên chỉ cần Sơ Tranh không trêu chọc đến hắn, cảm xúc Hạ Cừu sẽ rất ổn định, về sau còn có thể ngừng dùng thuốc.
Trên máy bay, Hạ Cừu nghe nhạc xem tạp chí, hắn đột nhiên kéo tai nghe xuống, kéo tay áo Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792735/chuong-2642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.