Edit: Q.A -
Beta: Sa Nhi
=======================
Sương mù bao phủ thành phố mưa, cả thế giới dường như cũng trở nên mơ hồ hư ảo.
Lúc này trên đường không có một bóng người, thỉnh thoảng có một chiếc ô tô phóng vụt qua, ánh đèn lóe sáng, làm hiện lên một bóng người mờ ảo trên vỉa hè.
Người kia mặc áo mưa, từ dáng người có thể nhìn ra là một người đàn ông.
Trên tay hắn ta dường như đang cầm một thứ gì đó, đang nhanh chóng băng qua một con đường, rẽ vào khu dân cư.
Hắn ta không đi thang máy mà đi thẳng lên cầu thang bộ.
Tầng 15.
Người đàn ông dừng lại trước cửa 1502, mở cửa bằng vân tay.
Trong phòng không có ánh sáng, từ nơi rèm cửa sổ không bao giờ mở, tia chớp lóe lên phản chiếu toàn bộ phòng khách.
Động tác người đàn ông bước vào cửa chợt khựng lại.
Có người!
Ầm ầm ——
Tiếng sấm trên bầu trời nổ tung dữ dội.
Người đàn ông vươn tay bật đèn, trong phòng khách tràn ngập ánh đèn vàng ấm áp, lúc này có một người phụ nữ đang ngồi ngay ngắn.
Đáy lòng người đàn ông không khỏi giật thót, "Cô là ai? Vào đây bằng cách nào?"
"Đi vào." Giọng cô gái lạnh lùng: "Tôi cũng không biết bay."
Người đàn ông: "..."
Đây là nhà gã!
Sao cô lại có mật mã để vào đợc?
Sơ Tranh muốn vào đương nhiên sẽ có biện pháp, một cái mật mã làm sao có thể cản được cô.
Người đàn ông bình tĩnh bước hai bước sang bên cạnh, trong tay cầm một con dao giấu phía sau lưng: "Cô đến nhà tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792729/chuong-2636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.