Edit: Q.A -
Beta: Sa
=========================
"Tôi đi vào trước, anh cứ chờ chút đã." Sơ Tranh bảo Đội trưởng Tống chờ ở bên ngoài một lát, cô đi vào trước.
"Được."
Sơ Tranh đẩy cửa phòng ra đi vào.
Hạ Cừu đang vẽ tranh, bức tranh vẫn là phòng bệnh, nhưng màu sắc dường như có chút thay đổi.
"Hạ Cừu." Sơ Tranh gọi hắn.
Hạ Cừu nghiêng đầu nhìn qua, nghi hoặc hiện trên mặt.
Sơ Tranh đi qua, nói khẽ: "Có người muốn hỏi anh mấy vấn đề, anh có muốn gặp không?"
Hạ Cừu: "???"
"Anh không muốn gặp thì chúng ta không gặp." Sơ Tranh sợ Hạ Cừu không tiếp nhận được, "Anh quyết định."
Hạ Cừu trầm tư một lát, không ngờ lại gật đầu.
"Vậy nếu có vấn đề anh không muốn trả lời thì cứ không trả lời, không cần miễn cưỡng bản thân, hiểu chưa?"
Dỗ dành được Hạ Cừu, Sơ Tranh lúc này mới bảo Đội trưởng Tống tiến vào.
Hạ Cừu chắc vẫn còn một chút kí ức về Đội trưởng Tống, không giống cách nhìn người lạ trong quá khứ.
"Còn nhớ tôi không?" Đội trưởng Tống cố gắng làm giọng nói của mình nhẹ nhàng hết sức có thể.
Hạ Cừu viết 'Ừ' lên tờ giấy ở trước mặt mình.
Đội trưởng Tống: "Tiểu Hạ, cậu không cần sợ, tôi hôm nay chỉ là hỏi cậu mấy vấn đề."
—— được.
Đội trưởng Tống không nghĩ tới lần này nói chuyện lại thuận lợi như vậy.
Trước đó chính là...
Anh ta hỏi hắn 10 lần chưa chắc hắn đã để ý đến anh.
Hắn không phải nghe không hiểu, hắn cái gì cũng hiểu, chỉ là không thèm phản ứng.
Chuyện đội trưởng Tống hỏi đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792725/chuong-2632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.