Trong phòng bệnh lộn xộn, trên tường bị vẽ cực kỳ kinh khủng, cứ để Hạ Cừu tiếp tục ở chỗ này kiểu gì cũng xảy ra chuyện.
Sơ Tranh đưa Hạ Cừu đến văn phòng nghỉ ngơi một thời gian.
Bác sĩ trực ban không quá đồng ý, "Có phòng bệnh khác sạch sẽ, bác sĩ Sơ, cô làm như vậy không ổn..."
"Xảy ra chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm."
"Thế nhưng..."
"Tôi tự biết điều."
"..."
Bác sĩ trực ban không khuyên được, lắc đầu rời đi.
Không gian để nghỉ ngơi ở giữa không lớn, giường cũng rất cứng.
Hạ Cừu ngủ vài phút đã tỉnh.
Hoàn cảnh xa lạ khiến thần kinh Hạ Cừu hoảng hốt, thiếu chút nữa đã lăn từ trên giường xuống.
Sơ Tranh ở bên cạnh vội đỡ được hắn, "Cẩn thận."
Nghe thấy giọng noi quen thuộc, Hạ Cừu theo bản năng bám chặt cô.
"Không sao rồi, đây là phòng nghỉ của em." Sơ Tranh xoa xoa lưng hắn an ủi, "Em ở đây, rất an toàn."
Hạ Cừu dựa vào ngực cô giống một con chó con gặp chuyện sợ hãi.
Sơ Tranh trấn an một hồi lâu Hạ Cừu mới thả lỏng ra, nép vào người cô, đưa mắt nhìn xung quanh.
Sơ Tranh muốn để hắn nằm xuống, dường như Hạ Cừu không chịu.
Cuối cùng Sơ Tranh không có cách nào, đành nằm xuống cạnh hắn.
Hạ Cừu ngược lại không bài xích, thậm chí chủ động dựa vào cô, coi cô thành người để mình tín nhiệm duy nhất trong không gian xa lạ này.
"Không sao rồi."
Sơ Tranh thấp giọng trấn an.
-
Phòng nghỉ giường quá nhỏ, hai người cùng ngủ căn bản chính là tra tấn.
Nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792723/chuong-2630.html