Đến sáng ngày thứ hai vẫn không liên hệ được với Tạ Mục.
Tất cả những ai có thể hỏi đều đã hỏi, nhưng không có ai từng gặp Tạ Mục.
Ngay thời điểm cha Tạ định báo cảnh sát, có người gọi điện thoại tới nói, đã tìm thấy Tạ Mục.
Tạ Mục không biết bị ai khóa tại nhà kho của một nhà hàng, buổi sáng nhân viên đi lấy đồ mới phát hiện ra.
Thẩm Liệu nghe thấy tên nhà hàng, sắc mặt chợt biến đổi.
Đó là chỗ hôm qua bọn họ ăn cơm.
Nhà hàng này là một nhà hàng cao cấp có tính bảo mật rất tốt, các bữa ăn đều phải hẹn trước, gần như không mấy nơi có camera.
Những nơi có camera cơ bản ở khắp các khu vực mà nhân viên hoạt động.
Nhà hàng rất phối hợp cung cấp giám sát, nhưng đáng tiếc không có camera trong nhà kho kia, cho nên căn bản không biết là ai đã nhốt Tạ Mục vào.
Tạ Mục sau khi tỉnh lại cũng không nói lời nào.
Dì Thẩm: "Mục Mục, là ai làm, con nói một câu đi?"
Ánh mắt Tạ Mục dừng tại cửa ra vào, Thẩm Liệu đứng ở bên kia, chỉ lộ ra hơn nửa người.
"Mẹ hỏi con thì con hỏi ai đây." Tạ Mục thu tầm mắt lại, ngữ khí hung hăng, "Con cũng không biết là ai."
"Con không nhìn thấy người?"
"Không thấy rõ, con không biết, mọi người đừng hỏi nữa!"
Tạ Mục đuổi người ra khỏi phòng bệnh.
Tạ Mục không có vết thương nào trên người, chỉ là bị người đánh ngất xỉu, cộng thêm bị giam một đêm nên có hơi cảm mạo.
Tra không được là ai làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792715/chuong-2622.html