Phía sau Thẩm Liệu là tường bảo hộ của sân thượng, cậu bị Sơ Tranh từng bước từng bước đẩy về sau cho đến khi dựa sát vào tường.
Vách tường hơi ráp thêm chút hơi lạnh, chỉ cách làn da mềm mại của lưng một lớp quần áo mỏng manh.
Gương mặt cô từ từ phóng đại: "Về sau nếu ai hỏi, anh cứ trả lời như vậy."
"Sao...?"
Ánh sáng trong mắt Thẩm Liệu tắt dần, mọi âm thanh ồn ã cũng như gió thổi qua, cả thế giới bỗng trở nên tĩnh mịch.
Rõ ràng toàn thân đang dựa hẳn vào tường nhưng vẫn đem lại cho cậu cảm giác lơ lửng trên không trung, bất cứ lúc vào cũng có thể rơi xuống vực sâu vạn trượng, đắm chìm mình trong làn nước sâu thẳm, nhưng lại không hề muốn nổi lên...
-
Sơ Tranh và Thẩm Liệu cùng bước vào lớp học, trước mặt cả lớp, cô trực tiếp hộ tống cậu vào chỗ, lại dúi mấy viên kẹo lấp lánh vào tay.
Cả lớp đều nhìn đến ngây ra...
Mới có 1 tiết.
Củ lạc giòn tan?????
Rốt cuộc vị chị đại dám gây chiến với Tạ Mục và Thẩm Liệu có mối quan hệ gì?
Sơ Tranh quay lại chỗ ngồi, bắt gặp ánh mắt hung tợn của Tạ Mục phóng sang.
"Nhìn cái gì mà nhìn?" Sơ Tranh không chút yếu thế lườm trở lại.
Tạ Mục dường như muốn nói gì nhưng lại ngại mọi người xung quanh, cuối cùng nhịn lại: " Tan học, ra cổng trường gặp tôi."
"Vừa hay, tôi cũng có vài lời cần nói với anh đấy."
"..."
Bầu không khí kì lạ giữa hai người không phải mù thì đều thấy.
Mọi người nhìn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792709/chuong-2616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.