"Muộn như vậy cậu đi đâu mới về?" Sơ Tranh nhìn cậu hỏi.
"Bệnh viện."
"Bị ốm?"
Thẩm Liệu lắc đầu, "Không phải tôi."
"Ồ." Không phải Thẩm Liệu, Sơ Tranh liền không cần quan tâm, "Không sao, đi vào đi."
"..."
Cho nên cô tới để làm gì?
Thẩm Liệu trở lại phòng của mình, cũng không suy nghĩ cẩn thận về vấn đề này.
Cậu tới mở rèm cửa sổ, nhìn qua biệt thự cách vách.
Ngôi biệt thự kia vẫn bật đèn sáng trưng như tỏa ra hơi ấm trong đêm tối
-
Tạ Mục bị bệnh, nằm viện liên tiếp mấy ngày không đến trường, không có Tiểu bá vương Tạ Mục ở đây, các bạn học đều cảm thấy thời gian này trôi qua rất tự do thoải mái.
Thẩm Liệu có đến bệnh viện một lần, nhưng đáng tiếc còn chưa vào thì đã bị Tạ Mục đuổi đi.
Về sau Thẩm Liệu cũng không quay lại nữa.
Tạ Mục khỏi bệnh, tới trường học thì đã là một tuần sau.
Thẩm Liệu không biết Tạ Mục đã xuất viện, cậu tới trường học mới nhìn thấy người.
"Cặp tôi đâu?" Thẩm Liệu vẫn là dáng vẻ vênh vang đắc ý như cũ.
"Tôi không biết cậu hôm nay đến trường học..." Thẩm Liệu thấp giọng trả lời.
Thẩm Liệu trực tiếp đưa cặp của mình cho Tạ Mục, "Cậu cứ dùng của tôi trước đi."
"..."
Thẩm Liệu tay không trở lại trên chỗ ngồi của mình, cậu nhìn sang vị trí của Sơ Tranh một chút.
Cô còn chưa tới.
Sơ Tranh với Đỗ Nhược cùng nhau đi vào phòng học, Sơ Tranh đi ngang qua Thẩm Liệu, ném cho cậu một hộp sữa.
Động tác của cô rất nhanh, không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792706/chuong-2613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.