Đỗ Nhược ngồi tại chỗ thấy bất an, đã mấy lần nhìn đồng hồ.
Sao hai người kia đi lâu như vậy vẫn chưa trở lại.
Không phải đã xảy ra chuyện gì chứ?
Đỗ Nhược vừa nghĩ vậy xong, Phương Dực đã từ ngoài cửa tiến vào, nhìn thì vẫn rất ổn, không có việc gì, chỉ là sắc mặt tối sầm, đi như bay, va bồm bộp vào mấy cái bàn trên đường. . ngôn tình tổng tài
Đám bạn còn trong phòng học vội vàng an tĩnh lại.
Không hiểu vị đại lão này sao vậy...
Sơ Tranh chậm hơn hắn một bước, mọi người đều chú ý tới Phương Dực nên không ai chú ý tới cô.
Sơ Tranh đi ngang qua Thẩm Liệu, đặt một chai nước lên bàn hắn, lại vỗ hắn một cái.
Thẩm Liệu ngẩng đầu, vừa vặn trông thấy bóng lưng Sơ Tranh đang trở lại chỗ của mình.
Thẩm Liệu cầm chai nước nhìn, lại nhìn bóng lưng Sơ Tranh, một hồi lâu cũng không có phản ứng.
Cuối cùng có thể do cảm thấy khó chịu, cậu đặt chai nước xuống, lại nằm sấp trên bàn.
-
Buổi chiều có tiết thể dục, Thẩm Liệu không đi, một mình nằm sấp trong phòng học.
Đang mơ mơ màng màng thì nghe thấy có người đi vào.
Thẩm Liệu bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn ra cửa.
Cô gái bước vào phòng học một mình, đi thẳng tới chỗ hắn.
Thẩm Liệu vẫn duy trì tư thế ngẩng đầu, trố mắt nhìn cô một hồi lâu.
Sơ Tranh đi qua, kéo ghế phía trước bàn Thẩm Liệu ra ngồi ngay trên lối đi: "Không thoải mái chỗ nào vậy?"
Thẩm Liệu mở miệng, thanh âm khô khốc: "Cậu đang hỏi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792699/chuong-2606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.