Mười phút sau.
Sơ Tranh xuất hiện lần nữa ở cửa ra vào, kéo Mông Trần đến chỗ cửa có ánh sáng mờ.
"Cô..."
"Đừng nhúc nhích!" Sơ Tranh rất dữ ấn lấy bả vai hắn.
Cô bóp thuốc mỡ ra, bôi lên điểm đỏ do muỗi chích ra trên cổ Mông Trần.
Mông Trần bị làm cho ngơ ngác, chỉ sững sờ nhìn cô.
Sơ Tranh đơn giản bôi hết trên cổ xong, kéo cánh tay hắn, bôi từng chỗ từng chỗ.
Cô nhìn như không có nhiều kiên nhẫn, nhưng động tác lại rất nhẹ.
Mông Trần là dân thành phố được chăm sóc nuông chiều, làn da còn đẹp hơn cả con gái, bị chấm đỏ muỗi chích ra cực kỳ bắt mắt.
Sơ Tranh thoa thuốc xong, nhét thuốc cho hắn, "Bôi thêm mấy lần thì sẽ khỏi thôi."
"... Cảm ơn."
Sơ Tranh sờ đầu hắn: "Ban đêm nhớ mở đèn xua muỗi."
Đáy mắt Mông Trần có chút mờ mịt.
Sơ Tranh: "..."
Được thôi.
Nhìn hắn cũng không hiểu.
Trong thôn chỉ có loại nhang muỗi truyền thống thôi, Sơ Tranh mua ở trên mạng một loại thiết bị có thể cắm điện.
Lại mua loại bình thường trong thôn để dùng tạm thời trước.
"Nhà này làm sao mà ở?"
Mông Trần chỉ vào một căn phòng khác, "Bên kia có giường."
Sơ Tranh đi nhìn thoáng qua, cảm thấy thật sự quá thảm rồi.
"Anh quen được không?"
Mông Trần: "..."
Trong nhà đột nhiên phá sản, dưới tình huống trên người không có đồng nào quen được với thứ này... Cũng đã rất giỏi rồi.
Mông Trần tự thu dọn những thứ mình có thể thu dọn, buổi chiều trưởng thôn gọi hai người đến, giúp hắn tu sửa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792662/chuong-2569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.