Người máy mà quậy lên, vậy thì đơn giản chính là địa ngục.
Cuối cùng vẫn là Sơ Tranh ném người máy xuống.
"Lần sau đừng nhặt loạn đồ vật." Sơ Tranh cảnh cáo hắn, "Nếu không sẽ ném cả anh ra cùng đấy."
Tinh Tuyệt gật đầu: "Ừ."
Chết người máy không chết mình.
"Tinh Sương không sao chứ?"
"Không sao." Cũng không nhìn xem ta là ai, sao lại có sao được.
Thứ còn sót lại trong thân thể Tinh Sương cũng không nhiều, chỉ cần thanh lý chút là được rồi.
Hôm đó Tinh Tuyệt dùng hành động biểu thị lời cảm ơn dành cho Sơ Tranh.
Mỹ danh nói: Không có gì báo đáp, đành lấy thân báo đáp.
-
Một tháng sau, Hồ Thạc tỉnh.
Biết được khoảng thời gian mình hôn mê, tất cả mọi chuyện đều đã giải quyết xong, tâm tình rất là phức tạp.
Hắn cũng chỉ cảm thấy như mới một buổi tối mà thôi...
Kết quả món ăn cũng đã nguội.
Hồ Thạc tỉnh lại là không sao nữa, dưỡng dưỡng là có thể xuất viện.
Khi Hồ Thạc còn chưa xuất viện, Tinh Sương đã bỏ gánh không làm, nói muốn dùng khoảng thời gian còn lại để lĩnh hội sự tươi đẹp của thế giới.
Đám người: "..."
Điều này sẽ dẫn đến trong lúc Hồ Thạc còn đang nằm viện, thì đã phải tiếp tục vì tập đoàn mà phát sáng phát nhiệt.
Khi Sơ Tranh không có việc gì, sẽ đến công ty tìm Tinh Tuyệt, đương nhiên loại tình huống này là cực ít.
Ngược lại là Tinh Tuyệt, có đôi khi đi làm, đột nhiên mất tăm rồi.
Khi trở về, bên cạnh lại có thêm một người nữa.
Sơ Tranh: "..."
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792657/chuong-2565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.