Hồ Thạc cảm thấy tốc độ trở mặt của tiên sinh nhà hắn, quả thật có thể trúng tuyển kỷ lục thế giới.
Trông thấy Sơ Tranh tiểu thư, cũng giống như bạn nhỏ trông thấy kẹo vậy đó.
Hồ Thạc cũng không dám nhìn thẳng.
Đương nhiên... Hắn cũng không có cơ hội mà nhìn.
-
Hơn hai mươi ngày Tinh Tuyệt hoàn toàn không liên lạc được với Sơ Tranh, hắn đã sắp điên luôn rồi.
Lúc này gặp được Sơ Tranh, còn không phải quấn lấy mà đòi kẹo à.
Sơ Tranh chịu không nổi Tinh Tuyệt chủ động nhiệt tình như thế này, cưỡng ép kéo người ra: "Em có chuyện muốn nói với anh."
"Em nói đi, anh nghe."
"... Anh tránh ra trước đi."
"Không trở ngại."
"..."
Sơ Tranh thô lỗ kéo người lên, sửa sang lại quần áo bị hắn mở ra, "Tinh Kiều xảy ra chút chuyện."
Tinh Tuyệt sững sờ: "Chuyện gì?"
"Khó mà nói rõ được, anh đi xem với em đi."
Tinh Tuyệt vẫn rất quan tâm đến đứa cháu này, không quậy nữa, đi theo Sơ Tranh đến Vấn Tiên Lộ.
Vẫn ở dưới tầng hầm như cũ, ở trong một căn phòng sạch sẽ sáng tỏ.
Tinh Kiều nằm ở bên trong, sắc mặt tái nhợt, lực sinh mệnh yếu ớt.
Tinh Kiều đã hoàn thành tất cả nghi thức, nhưng lúc cậu bé đi ra thì đột nhiên hôn mê.
Sau đó lực sinh mệnh thẳng tắp hạ xuống.
Sơ Tranh suýt thì tưởng là chủ nhân của Vấn Tiên Lộ vất vả lắm mới tìm được lại phải chết yểu.
Cuối cùng tình trạng của cậu bé duy trì ở trạng thái sắp tử vong.
Mới đầu cô còn tưởng là xảy ra vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792642/chuong-2550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.