Sơ Tranh ấn lấy hắn hôn một cái: "Ừ, cầm cái này."
Sơ Tranh nhét cho hắn một cái túi thơm.
Túi thơm rất phục cổ, thêu xăm xen lẫn quấn quanh tạo ra đường vân phức tạp hoa lệ, một mùi hương u lãnh phiêu đãng quanh chóp mũi, bị Tinh Tuyệt bắt được.
Là mùi trên người cô.
Rất dễ chịu, cũng rất quen thuộc.
"Mang theo bên người, đừng làm mất."
Có lẽ Tinh Tuyệt còn hơi ngơ ngác, ngoan ngoãn gật gật đầu.
-
Trên xe, Tinh Tuyệt ấn mở thiết bị cá nhân, nhìn thấy tin tức.
Còn có điện thoại của Hồ Thạc và những người khác gọi tới xác nhận sự an toàn của hắn.
Ngay cả Tinh gia cũng gọi điện thoại đến.
Tinh Tuyệt cúp máy, chỉ cảm thấy ngực giống như bị một tảng đá lớn đè nặng, hít thở không thông.
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn từ phía trước truyền đến, một người đập vào chiếc xe đậu ở ven đường, cơ chế cảnh báo của xe bị phát động, tiếng cảnh báo bén nhọn bay lên tận tầng mây.
Người kia nằm xoài trên trần xe, máu tươi chảy theo thân xe, tích tích nhỏ xuống mặt đường.
"Bảo Bảo..."
Xe của họ đi qua giữa đường, chiếc xe kia rất nhanh đã bị bỏ lại đằng sau.
Sơ Tranh giơ tay kéo Tinh Tuyệt qua: "Không sao, đừng nhìn."
"Đây là... Chuyện gì vậy?" Chỉ có mấy tiếng mà thôi, sao lại biến thành thế này rồi?
Cũng không phải Tinh Tuyệt sợ hãi, hắn chỉ nghĩ mãi mà không rõ chuyện gì xảy ra thôi.
"Không sao." Sơ Tranh vỗ vỗ phía sau lưng hắn trấn an.
-
Xe càng chạy về phía trước thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792628/chuong-2536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.