"Sơ Tranh tiểu thư, Sơ Tranh tiểu thư!!"
Sáng sớm, dưới lầu có người lớn giọng kêu la.
Sơ Tranh bực bội ngồi dậy, thấy Tinh Tuyệt cũng bị đánh thức, trấn an hắn một câu: "Không có gì, ngủ tiếp đi."
"Ừm..."
Tinh Tuyệt kéo chăn che đầu lại, Sơ Tranh xuống giường, mở cửa sổ ra nhìn xuống phía dưới.
"Chuyện gì?" Trời vừa mới sáng, điên rồi sao?
"Bao Lỗi tỉnh rồi." Người kêu la chính là Tạ Thời.
Sơ Tranh có chút ngoài ý muốn, Bao Lỗi vậy mà lại tỉnh được rồi.
Liễu Trọng nói khả năng cực lớn là hắn ta không thể tỉnh lại được.
Bao Lỗi được sắp xếp ở điểm an toàn tạm thời bên ngoài Vấn Tiên Lộ, bình thường đều phái người trông coi.
Sáng sớm hôm nay có người phát hiện Bao Lỗi có dấu hiệu tỉnh lại, vội vàng báo cho Dạ Nguyệt Lê.
Khi Sơ Tranh đến, Dạ Nguyệt Lê đã làm một cuộc kiểm tra mới nhất cho Bao Lỗi.
Tình huống bây giờ của Bao Lỗi không được tốt lắm.
"Ông ta nói gì rồi?"
Dạ Nguyệt Lê lắc đầu: "Không nói gì."
Sơ Tranh nhìn vào bên trong một chút, trực tiếp đi vào.
Tròng mắt của Bao Lỗi không có tiêu cự gì, cứ nhìn chằm chằm hư không, cũng không biết đang nhìn gì trên đó.
"Bao Lỗi?"
Tròng mắt Bao Lỗi run nhè nhẹ, chậm chạp di động, rơi vào người Sơ Tranh.
"Là ai xuống tay với ông?"
Bao Lỗi nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, lại quay đầu đi chỗ khác, tiếp tục nhìn vào hư không.
Dáng vẻ này tựa như một cái xác không có linh hồn.
Dù cho nói gì với hắn ta, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792625/chuong-2533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.