Sơ Tranh đi từ phòng dưới tầng hầm ra, thì thấy Tinh Tuyệt đứng ở phía ngoài cửa hàng của Liễu Trọng, trong tay bưng một cái hộp nhỏ.
Hắn nhìn thấy Sơ Tranh, con ngươi lập tức vụt sáng lên, trong đôi mắt đen nhánh thâm thúy như có ánh sao lấp lóe, chiếu sáng rạng rỡ.
Sơ Tranh trấn định đi qua: "Giờ này mà anh không đi làm à?"
Tinh Tuyệt nháy mắt với cô, nhỏ giọng nói: "Anh lén đến đây đấy, em đừng nói cho Hồ tổng quản biết."
Tinh Tuyệt đã đặt cho Hồ đáng ghét tinh Thạc một cái ngoại hiệu.
"Tới làm gì?"
"Nhớ em." Tinh Tuyệt ghé mặt tới: "Bảo Bảo, đóng cái dấu đi."
"Anh không có chính sự phải làm à?" Sơ Tranh đẩy mặt hắn ra, kéo người đi qua phía cửa hàng của cô.
Tinh Tuyệt: "Tìm em không phải chính sự sao?"
"..."
Bây giờ ta bận lắm đó người anh em!
Tinh Tuyệt tới Vấn Tiên Lộ mấy lần, nhưng cũng chưa từng vào Hoàng Tuyền Lộ, hắn quay đầu tò mò quan sát.
Sơ Tranh rót cho hắn cốc nước để lên bàn: "Đừng nhìn lung tung, tới đây."
Tinh Tuyệt bưng lấy hộp, ngồi xuống bên cạnh Sơ Tranh, trực tiếp bưng ly nước lên uống một ngụm.
"Không sợ em bỏ thứ gì trong đó à?"
"Hả?" Tinh Tuyệt nhìn cái ly, một giây sau mặt mày ôn hòa cười nói: "Bảo Bảo bỏ gì vào anh cũng đều dám uống."
"... Anh cầm gì thế?" Sơ Tranh trực tiếp nói sang chuyện khác.
Tinh Tuyệt buông ly nước xuống, đẩy hộp lên trước mặt Sơ Tranh: "Bảo Bảo mở ra xem đi."
Sơ Tranh ngờ vực nhìn hắn, người sau khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792619/chuong-2527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.