Vẫn là câu nói kia, Tinh Tuyệt mất trí nhớ, chứ không phải mất trí thông minh.
Hắn có Hồ Thạc đề điểm, chỉ cần không xảy ra sai lầm quá lớn, sẽ không ai cảm thấy hắn mất trí nhớ.
Lục Phong Trạch muốn ra tay từ hướng này, vốn đã không dễ dàng gì.
Lục Phong Trạch không kiên nhẫn lắm, túm lấy ly rượu uống một ngụm rượu: "Không phải anh rất nhiều thủ đoạn sao? Bây giờ không đối phó được Tinh Tuyệt à?"
Hắn ta từng được chứng kiến một chút thủ đoạn của người đàn ông này.
Rất không thể tưởng tượng, bao gồm cả loại truyền tống mà vừa rồi hắn ta trải qua khi đến đây...
Người đàn ông đeo mặt nạ thở dài: "Lục tiên sinh chờ một lát."
Người đàn ông đeo mặt nạ rời phòng, gian phòng đột nhiên yên tĩnh lại, ngược lại làm Lục Phong Trạch như ngồi bàn chông.
Lục Phong Trạch thỉnh thoảng nhìn ra phía cổng, bên ngoài không hề có một chút âm thanh nào cả.
Sao mà đi lâu vậy?
Lục Phong Trạch không ngồi được nữa, mở cửa ra ngoài.
Hành lang tĩnh mịch, không có bóng người.
Lục Phong Trạch đột nhiên thấy sợ hãi trong lòng, nhanh chóng đi xuống dưới tìm người.
Cả ngôi biệt thự đột nhiên trống rỗng, không nhìn thấy một bóng người nào, người đàn ông đeo mặt nạ cũng không thấy tăm hơi.
Lục Phong Trạch cảm giác như nơi mình đang đứng giống như biến thành địa ngục kinh khủng, khắp nơi đều lộ vẻ dữ tợn.
-
Sơ Tranh ngồi trên bậc thang, trên màn hình ảo hiện ra trước mặt, có hình ảnh 3D mô phỏng kiến trúc gần đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792609/chuong-2517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.