Sơ Tranh trầm mặc vài giây, nhẹ hôn lên trán Tinh Tuyệt.
Tinh Tuyệt ngẩng đầu nhìn cô, khoảng cách giữa hai người cực kỳ gần, chỉ cần Sơ Tranh hơi di động là có thể hôn được hắn.
Đáy mắt người đàn ông chứa đựng đêm đen vô tận ngoài cửa sổ, cũng có hình dáng rõ ràng của cô.
Dưới ánh sáng mông lung mập mờ, giống như có thứ gì đó đang ngo ngoe muốn động.
Tinh Tuyệt khẽ mấp máy môi: "Anh không quấy rầy em làm việc, anh chỉ ôm một lát thôi được không?"
Sơ Tranh dời ánh mắt, "Ừ."
Ghế sofa cũng khá rộng rãi, Sơ Tranh ôm hắn dựa trên ghế sofa nhìn những chuỗi số liệu loạn thất bát tao kia.
Không biết Tinh Tuyệt mò đâu ra một bản tư liệu, chậm rãi lật xem.
Sơ Tranh liếc nhìn qua, chắc là tư liệu của công ty mà Hồ Thạc chuẩn bị cho hắn, cũng có rất nhiều kiến thức chuyên nghiệp.
"Anh đọc có hiểu không?"
Sơ Tranh thấp giọng hỏi một câu.
Tinh Tuyệt lật qua một trang: "Cũng được, có nhiều thứ nhìn thấy thì sẽ tự động xuất hiện trong đầu anh, theo bản năng biết nên làm như thế nào, đại khái là một loại bản năng đi, giống như chuyện thích Bảo Bảo vậy."
Sơ Tranh: "..."
Sơ Tranh quyết định mình vẫn không nên nói chuyện với Tinh Tuyệt thì hơn.
Nếu không thì sớm muộn gì cô cũng bị vật nhỏ này làm chết.
Tinh Tuyệt lại không có ý định bỏ qua cho Sơ Tranh, hơi ngước mặt lên, tư liệu che khuất một nửa gương mặt hắn, chỉ lộ ra vị trí từ mũi trở lên, trong đôi mắt xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792582/chuong-2490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.