Phương Thốn Di rất khác với trước kia, lúc này toàn thân trên dưới đều là hàng hiệu, vênh vang đắc ý đứng trước mặt nhân viên phục vụ.
"Tiểu Sơ..."
Phương Thốn Di cũng chỉ ngây người một lát, rất nhanh đã cười chào hỏi, đồng thời đi về phía cô.
Ánh mắt Phương Thốn Di lưu chuyển trên người đứa bé mà Sơ Tranh ôm một lát: "Đã lâu không gặp."
Lúc trước Trình Phục nói cô thích một tên tiểu bạch kiểm đã có con...
Đây chính là đứa con kia?
Phương Thốn Di: "Gần đây cậu có khỏe không?"
"Không có cô, tôi rất khỏe."
"..."
Khóe miệng Phương Thốn Di co giật.
Đến tận bây giờ cô ta vẫn không biết tại sao cô lại trở mặt với mình...
Trình Phục hoài nghi cô biết được gì đó rồi, nhưng nếu như cô biết được gì thì tại sao không tìm mình để đối chất.
Chỉ là...
"Tiểu Sơ, tớ cũng không biết xảy ra chuyện gì mà cậu lại đối xử với tớ như vậy, nhưng tớ vẫn luôn xem cậu là bạn." Phương Thốn Di thở dài, lấy từ trong túi ra một tấm thiệp mời: "Tớ sắp kết hôn rồi, đến lúc đó cậu nhất định phải tới nhé."
Trong giọng nói của Phương Thốn Di rõ ràng mang theo chút tâm tư khoe khoang.
Đại khái là cảm thấy bây giờ cô ta sống không kém gì Sơ Tranh, nên cần phải khoe khoang trước mặt cô một phen.
Nhưng Sơ Tranh hoàn toàn mặc xác cô ta.
Sự lạnh lùng trong mắt cô làm Phương Thốn Di không tiện nói tiếp được nữa.
Một thời gian thật dài không gặp, người đã từng là bạn thân lúc này chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792558/chuong-2466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.