Sơ Tranh cảm thấy không hiểu thấu: "Em lựa chọn hạng người gì, liên quan gì đến tuổi tác của em?"
Yết hầu Ứng Chiếu hơi khô khốc, vẫn kiên trì nói tiếp: "Cô sẽ gặp được người tốt hơn."
Ứng Chiếu cảm thấy có lẽ mình thích cô gái này.
Đương nhiên hắn chưa từng thích ai bao giờ, cũng không biết thích là cảm giác gì.
Hắn chỉ dựa vào trực giác...
Nếu như hắn không có hảo cảm với người trước mặt này, thì sẽ không giao bé con cho cô
Càng sẽ không tùy ý để cô hôn mình.
Nhưng hắn không dám đối mặt.
Cuộc sống của hắn thất linh bát lạc, hắn có thể cho cô được gì?
Khoảng thời gian này trôi qua như một giấc mơ.
Tối hôm qua hắn đã suy nghĩ thật lâu, nếu mình đã không cho cô được gì, vậy thì không thể tiếp tục như vậy nữa...
Sơ Tranh: "Nhưng em chỉ cần anh."
Nghe thấy lời này Ứng Chiếu vẫn không nhịn được mà tim đập rộn lên.
"Tôi... Không thể." Ứng Chiếu lắc đầu từ chối.
"Anh thật sự không muốn thử một chút sao?"
"..."
Sao Ứng Chiếu có thể không muốn?
Nhưng hắn sợ bây giờ không bứt ra, thì sau này sẽ càng khó hơn.
Cuộc đời của cô vừa mới bắt đầu, sao có thể bị một đứa bé không có quan hệ máu mủ làm liên lụy.
Nếu như...
Nếu như không có đứa bé này...
Không có nếu như.
"Được, tùy anh." Sơ Tranh vẫn hoàn toàn lãnh đạm như trước đây, nghe không ra bất kỳ dị thường gì.
Ứng Chiếu cũng không nghe thấy suy nghĩ trong nội tâm cô.
Ứng Chiếu không nghĩ tới Sơ Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792550/chuong-2458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.