Bên phía Đông Chiết cũng không tốt lắm, các loại yêu ma quỷ quái tập kích, thời gian càng dài, hàn ý trong lòng Đông Chiết lại càng sâu.
Đây không phải là chuyện mà ác linh bình thường có thể làm được.
Cô gái kia vẫn còn tốt chứ? Còn sống không?
Đông Chiết bỗng nhiên không dám nghĩ sâu hơn.
Phải nhanh chóng đánh vỡ cục diện bế tắc này.
Nếu không...
Nói thế nào thì Đông Chiết cũng là Chấp Pháp giả, cho dù bây giờ sức mạnh bị áp chế, thì cũng biết một chút chuyện mà người khác không biết.
Đông Chiết thoát ra khỏi nơi bị nhốt, hắn vẫn còn đang ở trong phòng y tế như cũ.
Sơ Tranh không thấy tung tích, chỉ là cửa phòng y tế bị phá hư.
Đông Chiết giật mình trong lòng, lần theo vết tích tìm ra ngoài.
-
Đông Chiết tìm được Sơ Tranh ở chỗ suối phun của trường học, xung quanh suối phun toàn là học sinh ngã dưới đất, nhưng mà không nhìn thấy bao nhiêu máu.
"Sơ Tranh."
Đông Chiết kêu một tiếng.
Người sau bỗng nhiên xoay người lại, đồng thời quát lớn một tiếng: "Đừng tới đây!"
Đông Chiết ngừng động tác, nhưng đáng tiếc đã chậm.
Dưới chân hắn giống như dẫm lên thứ gì đó, tiếp đó trước mắt tối sầm lại, bên tai chỉ còn lại tiếng quỷ khóc sói gào.
Một giây sau, bóng tối biến mất, Đông Chiết đập từ giữa không trung xuống.
Sơ Tranh đại khái là muốn đón hắn, nhưng không kịp, cho nên cổ tay chuyển một cái, đổi thành kéo cánh tay hắn.
"Ai bảo anh đến."
Đông Chiết liên lụy đến vết thương, che lấy miệng vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792523/chuong-2430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.