Sơ Tranh bất động thanh sắc quan sát phòng y tế, không tính là lớn, nhưng được cái sạch sẽ sáng tỏ, đồ đạc đều được sắp xếp ngay ngắn rõ ràng.
Sơ Tranh xác định thứ cần thiết ở đâu, trấn định đi qua, lấy đồ ra, xử lý vết thương cho học sinh bị thương.
Vết thương không sâu lắm, nhưng rất dài.
Kéo dài từ trán đến tận dưới khóe mắt.
"Sao mà bị thương thế?" Sơ Tranh thuận miệng hỏi một câu.
Học sinh bị thương theo bản năng nhìn về phía bạn học bên cạnh, nữ sinh kia nói: "Khi đi đường không cẩn thận nên bị ngã ạ."
"Dạ." Nữ sinh bị thương đáp theo một tiếng, nhìn có vẻ hơi sợ nữ sinh đằng sau.
Sơ Tranh nhìn hai người một chút, bình tĩnh nói: "Đây là vết thương do vật sắc bén làm ra, sao mà ngã thành thế này được, em ngã thử cho tôi xem."
Nữ sinh sững sờ, một lát sau cắn môi, rất tủi thân nói: "Làm sao em biết được ạ, em thấy cậu ấy ngã trong nhà vệ sinh, em chỉ tốt bụng đưa cậu ấy đến đây thôi. Đúng không."
Nữ sinh kia đẩy nữ sinh bị thương một cái.
Sắc mặt nữ sinh bị thương trắng nhợt: "Đúng... Đúng thế... Khi em ngã xuống bị đồ vật bên cạnh quẹt làm bị thương."
"Đang yên đang lành lại chạy vào trong nhà vệ sinh có ma, tớ thấy cậu cũng đáng đời." Nữ sinh nhẹ hừ một tiếng.
Nữ sinh bị thương không lên tiếng, cúi đầu bóp ngón tay mình.
Sơ Tranh bị hai chữ "có ma" hấp dẫn: "Có ma gì?"
Nữ sinh kia lập tức nói: "Cô không biết sao? Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792512/chuong-2419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.