"Tôi ngủ một lát."
Chỗ tài xế nói ở một bên khác của thành phố, dựa theo tốc độ nhanh nhất thì cũng phải đi mất một tiếng.
Cô chỉ là một nhân loại yếu ớt bất lực, hơn nửa đêm giày vò nhiều chuyện như vậy, cô rất buồn ngủ.
Sơ Tranh trực tiếp dựa vào Ti Tàng nhắm mắt lại.
Ti Tàng thở dài, giơ tay ôm lấy bả vai Sơ Tranh, để cho cô ngủ được thoải mái hơn.
Cô gái nhắm chặt hai mắt, ngoài cửa sổ xe thỉnh thoảng có ánh sáng nổi lên, làm nổi bật gương mặt cô, lại có mấy phần mềm mại khó có được.
Ti Tàng lặng lẽ nghĩ: Nhìn như vậy... Thật ra cũng rất đáng yêu.
Ti Tàng rất nhanh dời mắt, quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe.
Kiến trúc dọc theo đường không ngừng lui về phía sau, kéo ra từng đạo quang ảnh liên tiếp nhau trên cửa sổ xe.
Ti Tàng suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng có được một kết luận.
—— Tiền thật sự là một thứ rất tốt.
-
Một tiếng sau, xe dừng ở bên ngoài một nhà máy hơi cũ nát.
Ti Tàng nhìn ra phía ngoài từ cửa sổ xe, nhà máy không có một tia sáng nào, như quái vật khổng lồ nằm ở đây.
Hắn cũng không phát giác được bất kỳ yêu khí nào
"Đến rồi?" Sơ Tranh ghé vào vai Ti Tàng, nhìn ra phía ngoài theo ánh mắt hắn.
"Ừ." Ti Tàng quyết định tự vào xem trước: "Ngươi chờ trong xe đi, bản vương vào xem tình huống trước."
"Anh có thể làm được không?"
Yêu Vương tâm bình khí hòa lập tức xù lông lên: "Ngươi nói ai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792460/chuong-2367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.