Ti Tàng nhìn chằm chằm bình luận gần như che kín cả màn hình máy tính, hắn biết thứ đồ chơi này là máy tính, có thể dùng để lên mạng...
"Ngươi đang làm gì thế?"
Nói rồi hắn khom người muốn xích lại gần nhìn.
Sơ Tranh nâng tay đè chặt mặt hắn, đẩy hắn ra phía sau, đứng dậy kéo hắn rời phòng.
Ti Tàng bị ấn mặt, vẻ mặt âm trầm: "Ngươi dám đụng vào mặt bản vương, ai cho ngươi đụng vào!"
Sơ Tranh nghe hắn nói như vậy, nghiêm mặt ác liệt giơ tay bóp một cái: "Đụng đấy, cần ai cho phép?" Cắn ta đi!
Ti Tàng thẹn quá hoá giận, giơ tay muốn đánh người: "Ngươi..."
"Đánh đi, đánh vào đây này." Sơ Tranh nghiêng mặt, ánh mắt ám trầm, lộ ra mấy phần nguy hiểm.
Bàn tay Ti Tàng lại hạ xuống mấy phần, cuối cùng không xuống tay được, hung ác trừng cô một cái: "Bản vương không so đo với ngươi."
Đánh chết còn phải tìm người hầu hạ mình, được rồi, không so đo với cô.
Ti Tàng an ủi mình trong lòng như thế, dùng tay cọ mặt, muốn cọ rơi mùi của Sơ Tranh.
"Vậy tôi cảm ơn anh đấy." Chúc mừng mi bảo vệ được mạng nhỏ! Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Không có việc gì thì không được phép vào phòng tôi."
Ti Tàng không vui: "Bản vương muốn vào chỗ nào thì vào chỗ ấy, ngươi quản được sao?"
"Ồ." Sơ Tranh không khỏi liếc hắn một cái.
Ti Tàng bị cô nhìn đến không thoải mái, chỉ vào thứ trong tay: "Đây là thứ gì?"
Sơ Tranh thu tầm mắt lại: "Loa phát nhạc."
Ti Tàng: "Nhạc? Mở thế nào?"
Sơ Tranh: "..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792448/chuong-2355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.