Ti Tàng hô phong hoán vũ ở Yêu giới, có con tiểu yêu nào gặp hắn mà không phải cung cung kính kính.
Kết quả ở đây, bị một nhân loại coi thường như thế, trong lòng Ti Tàng khó chịu cỡ nào không cần nghĩ cũng biết.
Ti Tàng nhìn bàn tay mình, siết chặt, buông ra, cuối cùng lại từ từ để xuống.
Bây giờ chuyện quan trọng nhất là tìm được sức mạnh của mình về, và cách để trở về.
Nhân loại này tạm thời... Tha cho cô ta đi!!
Sơ Tranh không biết trong lòng Ti Tàng đang nghĩ gì, chậm rãi ăn sáng.
Ti Tàng nhìn chằm chằm cô vài giây, hỏi: "Ngươi tên gì?"
Sơ Tranh ngước mắt nhìn hắn một chút: "Anh tên gì?"
Ti Tàng nhíu mày: "Bản vương hỏi ngươi trước!"
"Anh trả lời tôi trước, thì tôi sẽ nói cho anh biết." Ti Tàng không đáng yêu, Sơ Tranh cũng không muốn dỗ dành hắn.
Ti Tàng: "..."
Ti Tàng xém chút đập bàn nói kiểu lời như mình là Yêu Vương, ngươi lại dám càn rỡ như vậy, kéo ra ngoài chém đầu.
Cũng may Ti Tàng ổn định.
Ti Tàng: "Tục danh của bản vương một nhân loại nhỏ bé như ngươi há có thể biết được."
Sơ Tranh lạnh lùng trả lại nguyên câu: "Tục danh tôi một yêu tộc nhỏ bé như anh há có thể biết được."
Ti Tàng: "..."
Kéo ra ngoài! chém đầu!!
Ti Tàng trừng mắt nhìn cô gái đối diện, đáy mắt có ánh sáng tối nghĩa, thật lâu sau, hắn cụp mi xuống: "Ti Tàng. Tên bản vương không phải ai cũng biết được, xem như ngươi may mắn đi."
May mắn như vậy ta thật đúng là phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792438/chuong-2345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.