Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Trên chiến trường.
Người sói được phái đi thăm dò trở về bẩm báo: "Xung quanh không có tung tích của Huyết tộc."
"Không thể nào! Rõ ràng tôi nghe thấy bọn họ nói muốn tới đây mà!" Nếu không thì sao cô ta lại biết chỗ này chứ.
Người huyết liệp phái đi cũng đã quay về.
Cũng không tìm được bất cứ tung tích gì của Huyết tộc.
Người sói tính tình nóng nảy: "Tôi thấy cô đang nói hươu nói vượn thì có! Gì mà Ấn Bạch? Gì mà trường học bỏ hoang chứ?"
Huyết liệp cũng cảm thấy trong lời nói của Côi Lam có vấn đề, có nhiều chỗ không hợp lý.
Ấn Bạch kia sao lại xuất hiện ở nơi vậy vào đêm hôm khuya khoắt?
Côi Lam làm sao mà biết được tại sao hắn lại xuất hiện ở đó.
Dù sao hắn chính là xuất hiện ở đó mà.
"Một Huyết tộc như cô, cấu kết với người sói thì cũng thôi đi, lại còn bán tộc nhân của mình, lời cô nói có thể tin được chắc! Mau giao thánh khí ra đây, nếu không hôm nay các người đừng mơ mà rời khỏi nơi này!"
Côi Lam: "..."
Cô ta chỉ muốn cứu Ký Nhất.
Mặc dù Côi Lam cảm thấy mình có lỗi với Huyết tộc, nhưng cô ta cảm thấy Huyết tộc phái nhiều người tới như vậy, bọn họ lợi hại như thế, cho dù bị bại lộ cũng không sao cả.
Ai mà ngờ được bây giờ chẳng có một Huyết tộc nào ở đây cả.
Là cô ta nghe lầm sao?
Không thể nào...
"Tôi thấy cô ta đang cố ý kéo dài thời gian, muốn cứu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792424/chuong-2331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.