Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh thành công làm Tiểu Bạch Thỏ xấu hổ tự bế, vài ngày cũng không để ý đến Sơ Tranh.
Sơ Tranh: "..."
Cô lại không nói sai!!
Mặc dù Ấn Bạch không để ý đến Sơ Tranh, nhưng cũng không từ chối cho Sơ Tranh xuất hiện bên cạnh hắn, chỉ là không nói chuyện với cô thôi.
Sơ Tranh không để tâm, dù sao nên hôn thì hôn, nên ôm thì ôm, sờ mó đến phi thường thuần thục.
Ấn Bạch vừa thẹn vừa giận, cuối cùng chỉ có thể nói chuyện với Sơ Tranh, bảo cô không nên làm loại chuyện này trước công chúng.
"Vậy làm ở đâu? Trong nhà?" Sơ Tranh chống cằm, thẳng thắn: "Trong nhà anh cũng không cho làm mà."
Ấn Bạch hận không thể bịt miệng Sơ Tranh lại.
Hắn nhỏ giọng ngập ngừng: "Em, dù sao cũng không thể ở ngay trước nhiều người như vậy mà làm... Như thế với anh." Thật làm cho người ta cảm thấy xấu hổ.
Sơ Tranh "A" một tiếng: "Vậy không làm trước mặt người là được rồi?"
Ấn Bạch: "..."
Ấn Bạch biết dù mình không đồng ý, Sơ Tranh vẫn sẽ làm theo ý mình.
Thật ra hắn cũng không ghét...
Chỉ là cảm thấy nhiều người không tốt.
Ấn Bạch cắn cắn môi: "Chỉ... Chỉ có thể ở trong nhà, em... Em muốn thế nào cũng được, bên ngoài... Bên ngoài không được."
Sơ Tranh trầm mặc không nói chuyện, Ấn Bạch cho rằng mình nói sai, chọc cho cô không vui, có chút thấp thỏm.
Kết quả một giây sau thì nghe cô từ tốn nói: "Vậy em phải nhốt anh lại."
Tiểu Bạch Thỏ kinh ngạc nhìn về phía người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792418/chuong-2325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.