Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Ấn Bạch cứ đứng ở đó như vậy, đến khi Sơ Tranh quay đầu phát hiện ra hắn, gọi hắn qua.
Ấn Bạch thay áo ngủ con thỏ liền quần, lúc này cả người đều là lông xù, vừa tắm xong, trên mặt bị nóng làm đỏ bừng, càng thêm đáng yêu.
Sơ Tranh bảo thiếu niên ngồi bên cạnh mình.
Ấn Bạch cúi đầu đi qua, hai tay đặt trên đầu gối, ngoan ngoãn ngồi xếp bằng ở bên cạnh.
Hắn do do dự dự nói: "Vừa rồi..."
"Không sao, luyện thêm một chút là tốt rồi."
Ấn Bạch: "..."
Hắn, hắn không phải ý đó.
Ấn Bạch che gương mặt đỏ rực, không dám nhìn Sơ Tranh.
"Chọn một cái đi."
Mắt Ấn Bạch lộ ra giữa kẽ tay, nhìn thấy hai phong thư được đặt trước mặt mình.
Hắn thả tay xuống, nhìn chằm chằm hai phong thư, một phong thư có cái tên hắn chưa nghe bao giờ, một phong thư là... Tên của cô.
"Đây là gì?"
"Hai phong thư này, anh chỉ có thể xem một, anh chọn cái nào?"
"..."
Ấn Bạch không chút chậm trễ lấy cái của Sơ Tranh.
Sơ Tranh cất cái còn lại đi: "Vậy thì lá thư tình này anh không thể xem được."
"Tình... Thư tình?" Ấn Bạch kinh ngạc: "Cho... Cho anh sao?"
"Hối hận rồi?" Sơ Tranh rất rộng lượng trả thư lại: "Bây giờ đổi vẫn còn kịp."
Ấn Bạch ôm phong thư trong tay hắn vào trước ngực, lắc mạnh đầu.
Dáng vẻ của Tiểu Bạch Thỏ thật sự rất phạm quy, ngón tay Sơ Tranh nắm lấy phong thư siết thật chặt, một lát sau điềm nhiên như không có việc gì quay đầu ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792416/chuong-2323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.