Chương trước
Chương sau
Đối với chuyện có người toàn thân đen nhánh, Phong Diên cũng chưa từng nghe qua.
Cho nên Phong Ngô Diệp bị gọi đi qua.
Chuyên gia Phong Ngô Diệp biểu thị: Chưa từng thấy, chưa từng nghe, nhưng cảm thấy rất hứng thú!
Phong Diên nghi hoặc: "Cho nên hắn có phải là người không?"
Phong Ngô Diệp sờ cằm: "Không phải bé yêu nói hắn không phải người máy sao, vậy chắc chắn là người nha!"
Sơ Tranh cũng dùng cùng một tư thế, nghiêm khuôn mặt nhỏ: "Lỡ như là người ngoài hành tinh thì sao?"
"..."
Khóe miệng Phong Ngô Diệp co giật, cười rất miễn cưỡng.
Xin lỗi con ta, lời này ba ba không tiếp được.
Phong Ngô Diệp cần kiểm tra người đen thui này một phen mới có thể đưa ra kết luận bước đầu.
"Hắn sẽ không tỉnh chứ?" Phong Ngô Diệp hỏi Sơ Tranh.
"Không biết." Sơ Tranh dừng một chút, lại cho ra đề nghị: "Nếu không anh lại tiêm cho hắn thêm chút thuốc an thần đi."
"Bé yêu ý kiến hay!" Phong Ngô Diệp vô cùng đồng ý đối với đề nghị của Sơ Tranh.
Phong Diên: "..."
Tuyệt đối! Không thể! Để hai tên này ở cùng một chỗ!
Phong Diên kéo Sơ Tranh đến bên cạnh mình: "Người này cô bắt được ở đâu?"
"Ở nhà kia đó." Sơ Tranh thuận tay giữ chặt tay Phong Diên: "Hắn tập kích tôi trước."
Phong Diên giật mình trong lòng, làm gì còn tâm tình mà chú ý Sơ Tranh làm gì nữa, chỉ vội vàng hỏi: "Cô không sao chứ?"
"Rất tốt."
Phong Ngô Diệp tiêm cho người bóng đen một kim xong, ngồi trở lại trên ghế sofa: "Hai người khoan hãy dính lấy nhau, bé yêu nói có manh mối về TID à?"
Phong Diên: "..."
Phong Diên muốn rút tay mình về, nhưng đáng tiếc bị Sơ Tranh nắm rất chặt, cuối cùng chỉ có thể để mặc cô.
Trong đống văn kiện Sơ Tranh cầm về, có một chút tư liệu liên quan tới TID.
Phần văn kiện cô tìm được cũng đã được phá giải.
Khi TID mới bắt đầu thành lập, xác thực chỉ để nghiên cứu bình thường, nhưng vào năm 2060 đã xảy ra một vài vấn đề.
Simpson Ferghus là người đầu tư, cũng là người phụ trách hạng mục đó.
Trong hạng mục nghiên cứu, hắn ta phát hiện có thể chứa đựng ký ức của người ta trong số liệu, sau đó tìm được một thân thể phù hợp, rồi cắm số liệu vào thì có thể sống lại một lần nữa.
Thử nghĩ xem, một người có thể lợi dụng kỹ thuật này mà mãi mãi sống sót.
Đây không thể nghi ngờ chính là một loại phương thức trường sinh khác.
Ý nghĩ này đã có từ rất sớm trước kia.
Nhưng chuyện này không phù hợp với quy định, có người vụng trộm nghiên cứu hay không thì không biết, nhưng chắc chắn chưa có ai thành công.
Simpson Ferghus phát hiện thật sự có thể thực hiện được phương án.
Nhưng hắn ta cũng hiểu rõ chuyện này tuyệt đối không thể để người khác biết, cho nên hắn ta không nói với ai cả, nhưng làm một nhân viên nghiên cứu tìm kiếm chân tướng, hắn ta lại không nỡ thật sự từ bỏ.
Nhưng hắn ta không nghĩ tới, chuyện này lại bị lộ ra ngoài.
TID lúc ấy chia làm ba phái, một phái ủng hộ Simpson, đây là kỹ thuật không nên xuất hiện.
Mà một phái khác cảm thấy kỹ thuật này sẽ trở thành kỹ thuật sáng lập thế giới, ép Simpson nói ra mấu chốt quan trọng sau cùng.
Còn một phái thì trung lập.
Cuối cùng cũng vì phái trung lập này, thấy hai phái tranh đấu dữ dội, thậm chí đã xuất hiện thương vong, bọn họ chịu không được bầu không khí này, nên lộ ra bên ngoài. Sau đó... Phòng thí nghiệm phát sinh sự cố nghiêm trọng vào ngay ngày đó.
Người chạy thoát chỉ lẻ tẻ có mấy người.
Simpson Ferghus vận khí tốt, may mắn thoát khỏi nguy hiểm, nhưng sức khỏe bị hao tổn nghiêm trọng, thời gian còn lại cũng không nhiều.
Phòng thí nghiệm phát sinh sự cố, lúc ấy huyên náo rất lớn, Simpson là người sống sót, hắn ta đứng dưới ánh đèn của phóng viên, ngược lại không ai dám làm gì hắn ta.
Nhưng hắn ta cũng biết, một khi tiêu điểm của mọi người biến mất, thì những người của phòng thí nghiệm nhất định sẽ lần nữa tìm hắn ta, ép hắn ta nói ra điểm mấu chốt.
Cũng may thời gian còn lại của hắn ta cũng không nhiều, chỉ cần hắn ta chết, tất cả mọi thứ sẽ kết thúc.
Cuối cùng chắc có lẽ Simpson Ferghus không nói ra được gì không nên nói, Sơ Tranh cũng không tìm được cái gọi là tin tức mấu chốt kia, chắc đã bị hắn ta tiêu hủy rồi.
Nhưng TID cũng không biến mất.
Nó vẫn tồn tại.
Tồn tại trong bóng đêm.
Có người sau sự kiện TID, chờ tiêu điểm của mọi người dời đi, triệt để xóa đi sự tồn tại của nó.
Đây chính là nguyên nhân toàn bộ tin tức về TID bị khóa.
Mà phần tài liệu Sơ Tranh phá giải, là sự kiện du thuyền Garcia năm 2105.
Căn cứ vào tài liệu ghi chép, thì bọn họ phát hiện vật thí nghiệm không theo khống chế, muốn bắt về, nhưng trong khi bắt giữ lại xảy ra bất trắc, dẫn đến du thuyền xảy ra sự cố đắm thuyền.
Vật thí nghiệm này chắc là nói chị gái của Phong Diên.
Lúc ấy Phong Diên cũng ở trên du thuyền, vừa vặn là thời gian hắn bị thương.
Sau khi tỉnh lại, Phong Diên đã mất đi ký ức liên quan tới du thuyền, chỉ nghe từ chỗ người của Phong gia biết chị gái hắn mất trong sự cố ngoài ý muốn ấy.
Liên quan tới đoạn ký ức đó, hắn hỏi người Phong gia, họ cũng không biết.
Họ nhận được tin tức của chú út, nói hắn ở bệnh viện.
Tin tức của chị hắn cũng do chú út truyền về.
Nhưng sau đó thì làm cách nào cũng không liên lạc được với chú út, chú út trực tiếp mất tích.
Nội dung văn kiện mặc dù nhiều, nhưng rất nhiều thứ đều là nói nhảm, tổng kết đại khái chỉ được như vậy thôi.
"Garcia... Du thuyền sao?" Phong Diên lẩm bẩm một tiếng, nhìn về phía những mảnh ghép bên phòng khách. Nhìn kỹ lại chỗ mảnh ghép đã xếp xong, xác thực giống đáy của du thuyền.
"Không sao chứ?" Sơ Tranh nắm chặt tay Phong Diên.
"Không sao." Phong Diên thu tầm mắt lại: "Tôi vẫn không nghĩ ra được gì cả."
Bây giờ họ cũng chỉ biết một số việc về TID, và Garcia mà Phong Diên rất để ý là cái gì, sự cố bất ngờ của hắn có lẽ có liên quan đến Garcia, còn lại vẫn không biết rõ.
"Có lẽ hắn ta biết."
Sơ Tranh nhìn về phía bóng đen kia.
Hắn ta tập kích mình dù sao cũng phải có nguyên nhân chứ?
Phong Ngô Diệp mang người kia về phòng thí nghiệm trước, Phong Diên không nói một lời ngồi trước đống mảnh ghép.
Sơ Tranh ngồi xổm bên cạnh hắn: "Anh không sao..."
"Để tôi một mình một lát." Phong Diên cũng không nổi giận, giọng điệu thậm chí còn rất dịu dàng.
Hắn nghiêng người hôn lên trán Sơ Tranh một cái: "Được chứ?"
Sơ Tranh: "..."
Sơ Tranh lên lầu.
Chờ Sơ Tranh đi xuống lần nữa, thì vừa vặn trông thấy trợ lý Vu đưa mấy cái rương tới, bên trong đều là mảnh ghép.
"Mấy ngày tiếp theo tôi không đến công ty."
"BOSS..."
Trợ lý Vu còn chưa nói xong, thì đã bị Phong Diên đuổi ra cửa.
Trợ lý Vu cực kỳ mờ mịt đứng trước cửa, cực kỳ giống đứa bé không tìm thấy nhà.
Sơ Tranh đi từ cửa sau ra ngoài, cho trợ lý Vu một phương thức liên lạc: "Việc gấp có thể liên lạc với tôi."
-
Từ sau ngày đó, Phong Diên ngồi ở chỗ đó không biết ngày đêm, khi thật sự buồn ngủ thì sẽ trực tiếp ngồi dưới đất ngủ một hồi.
Có đôi khi Sơ Tranh sẽ ôm hắn lên ghế sofa.
Nhưng rõ ràng Phong Diên không thích hành vi này của Sơ Tranh, cho nên sau đó Sơ Tranh chỉ có thể chờ khi hắn ngủ thì đi qua đắp chăn cho hắn.
Bây giờ đã có thể nhìn thấy hình dáng thuyền.
Sơ Tranh thấy Phong Diên sắp không chịu được, bảo Phong Ngô Diệp qua tiêm cho hắn một liều thuốc dinh dưỡng.
Phong Ngô Diệp: "Cô cứ mặc cho anh ấy như vậy à?"
Sơ Tranh: "Hắn mới là chủ nhân, tôi quản hắn được à."
Phong Ngô Diệp: "..."
Phong Ngô Diệp nghẹn họng vài giây, trơn tru thu dọn đồ đạc xéo đi.
"A đúng rồi, thân thể người kia từng bị cải tạo."
"Không phải người ngoài hành tinh à?"
"..." Không phải người ngoài hành tinh cô còn rất thất vọng đúng không? "Tôi còn phát hiện Chip trong đầu hắn, không khác loại lần trước là mấy, nhưng nhìn cao cấp hơn rất nhiều."
Sơ Tranh trầm mặc vài giây, tung ra một vấn đề chẳng liên quan: "Anh mổ người ra rồi?"
"... Làm sao có thể!" Phong Ngô Diệp gầm thét: "Tôi là phòng thí nghiệm chính quy!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.