Sơ Tranh trở lại biệt thự, Phong Diên không ở trong phòng khách nữa.
Cô suy nghĩ một chút, trở lại phòng của mình, nạp pin cho mình trước.
Sau đó tìm đạo cụ Nguyễn Lượng nói.
Trên người nguyên chủ chỉ có vài thứ như vậy, đạo cụ sẽ là gì chứ?
Không phải là linh kiện nào đó trên người nguyên chủ chứ?
"..."
Bỗng nhiên cảm thấy có chút khả năng.
-
"Cô điền cái này..." Phong Diên đẩy cửa đi vào, vừa vặn trông thấy Sơ Tranh để trần phía sau lưng.
Làn da phía sau lưng trắng nõn tinh tế, xương hồ điệp xinh đẹp, đường cong phần lưng trôi chảy ưu mỹ, tóc vàng rực rỡ xõa sau lưng, uốn lượn đến vòng eo tinh tế một tay có thể ôm hết được.
Hình ảnh đó không khỏi có tính xung kích.
"Đẹp không?"
Phong Diên hoàn hồn, cấp tốc dời mắt, khép cửa lại một chút: "Cô đang làm gì đấy?"
Chỉ là người máy, đẹp hơn nữa cũng là một đống tư liệu đắp lên... Hắn tránh cái gì?
Sơ Tranh: "Nhìn thân thể tôi."
Phong Diên nhíu mày: "Thân thể cô có chỗ nào có vấn đề à?"
Không phải Phong Ngô Diệp nói đã chữa trị xong hết rồi sao?
"Không có."
"..." Không có thì cô nhìn cái gì?
Sơ Tranh đang suy nghĩ xem có cần phá hủy mình ra, xem xem cái linh kiện nào giống đạo cụ thu thập tư liệu không.
Phong Diên nhét đồ vào qua khe cửa: "Phong Ngô Diệp bảo cô điền cái này."
"Không điền."
Còn là giấy!! Viết chữ quá mệt mỏi!!
Hơn nữa tên Phong Ngô Diệp đó nhìn thế nào cũng thấy không phải người tốt.
Phong Diên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792365/chuong-2272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.