Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Chuyện bây giờ Sơ Tranh phải làm chính là nhanh chóng tìm người làm nhiệm vụ.
Nhưng Sơ Tranh phát hiện người sống trên trấn này hình như chỉ có hai người họ.
Hơn nữa nơi này còn lớn hơn trước đó nữa.
Đây hoàn toàn không phải là một thị trấn quy mô nhỏ, mà càng giống như một thành trì hơn.
Rất nhanh Sơ Tranh đã trông thấy cỗ thi thể kia, nằm sấp trên mặt đất, đã lạnh như băng, không biết đã chết bao lâu.
"Chúng ta cho là đã ra khỏi Ngũ Âm mê trận, nhưng thật ra vẫn chưa, thị trấn kia cũng là một bộ phận của Ngũ Âm mê trận." Kinh Phá nhỏ giọng nói: "Chúng ta vẫn luôn ở trong Ngũ Âm mê trận, bây giờ mới thật sự đi ra được."
"Nói không chừng đây cũng là giả." Từ khi ác linh biến mất, cô nên nghĩ tới điểm này mới phải.
Huyễn cảnh đầu tiên quan tài không đi cùng cô, cho nên thứ đi vào là ý niệm của cô.
Huyễn cảnh lần thứ hai rõ ràng cao cấp hơn lần thứ nhất nhiều.
"Ừm..." Kinh Phá suy nghĩ một lát, nhẹ gật đầu, đồng ý với lời Sơ Tranh nói.
"Trầm Âm cô nương?"
Âm thanh đột ngột vang lên từ bên trong góc, tiếp đó một thanh niên xuất hiện ở góc đường, hơi kinh ngạc, sau đó lại dừng lại: "Ngươi... Ngươi là thật sao?"
"Giả."
Vu Việt nhìn chằm chằm Sơ Tranh vài giây, thở phào: "Vậy chắc là thật rồi... Các ngươi cũng vào rồi à."
Sơ Tranh không có cảm tình gì đối với người bên phía Mạnh Vị Hàn, cho dù người này đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792333/chuong-2240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.