Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tù binh nghe Sơ Tranh nói như vậy, trong lòng thở phào một hơi, đầu lĩnh hải tặc này dường như không hung tàn như vậy.
Tù binh thì thở phào, nhưng đám hải tặc lại lơ ngơ.
Bọn họ làm hải tặc, không phải chính là chém chém giết giết sao?
Sơ Tranh quét mắt nhìn tù binh một vòng: "Người quản sự trên thuyền là ai?"
Tù binh nhìn nhau, không ai đứng ra.
Sơ Tranh nhìn người đứng phía sau một chút, hải tặc rất có ánh mắt tiến lên túm lấy một người trong đó, đao đặt ngang trên cổ đối phương: "Nói, người quản sự là ai!"
Người bị uy hiếp còn chưa kịp lên tiếng, Sơ Tranh đã nói trước: "Ngươi làm gì thế?"
Hải tặc: "??" Ý của ngài không phải là thế này sao?
"Đừng máu me như vậy." Sơ Tranh lơ đãng nói: "Ném hắn xuống biển, ném tới khi nói thì dừng."
Hải tặc: "..."
Tù binh: "..."
Này không máu me sao?
Không thấy máu là không máu me à?
Nhưng Sơ Tranh là đảo chủ, đảo chủ nói thế nào, thì bọn họ làm như thế đó chứ sao.
Hải tặc kéo lấy người kia, đi qua phía mạn thuyền.
"Đừng mà, cứu mạng! Đừng ném ta xuống, cứu mạng!!"
"Ta nói! Ta nói, thả ta ra!!"
Hải tặc dừng lại, người kia lập tức chỉ vào đám người: "Hắn, hắn chính là quản sự."
Quản sự bị xác nhận mặt mũi tràn đầy xanh xám, hải tặc thô lỗ xách người ra.
"Các ngươi... Các ngươi muốn làm gì?" Giọng nói của quản sự run dữ dội hơn: "Đồ trên thuyền này các ngươi có thể lấy đi, chỉ xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792224/chuong-2131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.