Tất cả mọi người sợ hãi bắt đầu quỳ lạy, miệng lẩm bẩm, cầu xin Thần Biển tha thứ.
Sơ Tranh đứng trong bụi cỏ, dễ dàng ngăn trở thân hình của cô, cũng có thể nhìn thấy tình cảnh bên ngoài.
Trang Bình cũng quỳ ở một bên, người lớn lên ở trên đảo, hắn không dám không quỳ.
Nhưng mà...
Trang Bình nhịn không được nhìn về phía Sơ Tranh, trước đó cô từng hỏi về miếu Thần Biển, bây giờ tượng Thần Biển đã không thấy tăm hơi...
"Cô nương, chuyện này không phải là cô nương làm chứ?" Trang Bình đánh bạo hỏi.
"Tượng Thần Biển nặng cỡ nào?" Sơ Tranh lý lẽ hùng hồn: "Ta chuyển cái thi thể cũng phải gọi ngươi, ngươi cảm thấy một mình ta có thể lấy được tượng Thần Biển đi?"
Trang Bình: "..."
Hình như có chút đạo lý.
Tượng Thần Biển kia vừa lớn vừa nặng, một người sao có thể lấy đi được, chắc chắn là mình suy nghĩ nhiều.
-
Miếu Thần Biển.
Sắc mặt Đại đảo chủ khó coi nhìn bệ đá đặt tượng Thần Biển, phía trên đó dùng máu viết chữ.
—— Huyết tế, nửa tháng một lần, mỗi lần nửa chung, giận tan, tượng Thần về.
Phía dưới còn có một hàng chữ nhỏ, là ngày sinh tháng đẻ.
"Đại ca, cái này hình như là ngày sinh tháng đẻ của Tú Tú." Tam đảo chủ nhíu mày.
Vừa rồi Đại đảo chủ chỉ chú ý tới hàng chữ lớn kia, không chú ý phía dưới, lúc này Tam đảo chủ nói chuyện, ông ta nhìn sang, đáy lòng hơi lộp bộp một chút.
Đại đảo chủ đề cao âm lượng: "Lão Tam, cái này có ý gì?"
Tại sao ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792213/chuong-2120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.