"Anh thích..."
"Không thích." Trì Quy phủi sạch quan hệ: "Tôi chỉ tùy tiện lật đến! Không phải tôi thích xem."
"Ồ." Ta cũng không nói gì mà.
Một tiếng "ồ" kia của Sơ Tranh làm Trì Quy cảm thấy cô có ý khác, vành tai đỏ bừng một mảnh.
Trì Quy: "Tôi đi trước, cô cho tôi ra ngoài đi."
"Không cho." Sơ Tranh ngồi bất động.
"Bạn học Hàng Sơ Tranh..."
Sơ Tranh từ dưới đáy bàn giữ chặt tay hắn: "Tôi viết xong rồi cùng đi." Giọng trần thuật, cô đã quyết định xong.
Trì Quy: "???"
Trì Quy bị chặn ở bên trong, căn bản không ra được.
Tay mình còn bị Sơ Tranh nắm, hoàn toàn không có ý định buông ra.
Trì Quy quay đầu nhìn xung quanh một chút, thấy mọi người cũng không chú ý đều bên này, lại hơi thở phào.
"Buông tôi ra."
"Vì sao?"
Trì Quy muốn nói thế này còn ra thể thống gì, chúng ta lại không có quan hệ gì...
Nhưng lời đến khóe miệng lại biến thành: "Thế này thì cô viết chữ kiểu gì?"
Sơ Tranh lắc lắc tay phải đang cầm bút, một tay không trở ngại ta viết chữ.
Trì Quy: "..."
-
Kỳ thi cuối kỳ đúng hẹn mà tới, thi xong, trừ lớp 12, học sinh còn lại đều giống như được giải thoát, chạy ra khỏi cổng trường như ngựa hoang thoát cương.
Lớp 12 còn phải học tiếp, trường học cũng không đóng cửa.
Sơ Tranh cảm thấy nghỉ đông ở trường học không tiện lắm, nên đi ra ngoài kiếm một căn nhà.
Trong lúc nghỉ đông, Sơ Tranh cũng chỉ hàn huyên với Trì Quy vài câu trên Wechat, không hề gặp mặt.
Lúc nhàm chán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792152/chuong-2059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.