Đuổi côn trùng?
Lời cô vừa mới nói là đuổi côn trùng sao?
Sư Dịch nhìn vẻ mặt trấn định kiểu ‘ngươi đừng vu oan cho ta’ của Sơ Tranh, trầm mặc.
"Đây là nơi nào?"
"Dực thành."
Sư Dịch nhíu mày, lộ trình cách hoàng thành ít nhất là ba ngày...
"Xin hỏi Yến tiểu thư nhặt được ta ở đâu?"
"Ra khỏi thành không lâu." Sơ Tranh trả lời phi thường trôi chảy.
"..." Cô thật đúng là dám đáp.
Sư Dịch cũng không vạch trần nữa, nói theo Sơ Tranh: "Nếu là Yến tiểu thư ra tay tương trợ, vậy ta..."
Sơ Tranh cướp lời: "Lấy thân báo đáp là được rồi."
Sư Dịch: "..."
-
Thuốc kia cũng không biết có lai lịch gì, Sư Dịch tu dưỡng hai ngày mới xem như khôi phục lại.
Nhưng mà...
"Sư Dịch công tử, tiểu thư nói, ngươi không thể đi ra ngoài?"
"Vì sao?"
"... Ừm." Nghênh Hương cực kỳ khó xử, cắn môi, nhỏ giọng nói: "Tiểu thư nói... Sợ ngươi chạy."
"..."
Sư Dịch tạm thời cũng không nghĩ tới vấn đề chạy, hắn còn phải đưa Sơ Tranh đến đất phong.
"Ta chỉ xuống dưới thông khí." Ở trong phòng hai ngày, hắn chỉ muốn đi xuống xem xem đây là nơi nào.
"Không... Không được." Nghênh Hương chặn ở cửa ra vào không cho đi: "Ngươi chạy, tiểu thư sẽ giết ta."
"..."
Nghênh Hương suy nghĩ một chút, linh quang lóe lên: "Nếu không ta đi hỏi tiểu thư xem?"
Sư Dịch không muốn động thủ với một nha hoàn như Nghênh Hương, gật đầu, lui về phòng.
Nghênh Hương lập tức cho người ta đi thông báo với Sơ Tranh.
Mấy phút sau Sơ Tranh chậm rãi xuất hiện trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792115/chuong-2022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.