"Ngươi biết Sư Dịch không?"
"Đó là ai?"
Vẻ nghi ngờ trên mặt Khấu Đạt không giống giả vờ.
Khấu Đạt cũng không thèm để ý Sơ Tranh nói ai, khí thế trên người đột nhiên phát sinh chuyển biến, ông ta mang theo vài phần tự tin nói: "Tam hoàng tử phi, bây giờ ngươi thả ta ra, để sách lại, sau khi trở về giữ kín như bưng, thì ngươi vẫn là Tam hoàng tử phi."
"Ta không thì sao?" Đại lão chính là có tâm lý đối nghịch đấy.
"Tam hoàng tử phi, ngươi vẫn muốn nhìn thấy mặt trời sáng mai chứ?"
"Ngươi uy hiếp ta?"
Khấu Đạt cười cười, nếp nhăn ở trên mặt xô vào nhau, làm ông ta nhìn nhiều hơn mấy phần hòa ái.
Khấu Đạt rõ ràng là có thứ gì đó để dựa vào, lúc này mới dám lộ ra bộ mặt thật.
"Có lẽ khi Tam hoàng tử phi tới đây, cũng không có ai biết được, ngày hôm nay cho dù ngươi mất tích, thì có ai biết ngươi mất tích như thế nào không nhỉ?"
"Vị ca ca kia của ngươi có lợi hại hơn nữa, thì chẳng lẽ còn có thể trống rỗng biến ra chứng cứ à?"
"Tam hoàng tử phi, ngươi không nên chọn sai đường."
Sơ Tranh nghe hiểu: "Ngươi muốn giết người diệt khẩu?"
"Tam hoàng tử phi, ta chỉ đang cho ngươi lựa chọn."
"Ồ." Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Vậy ta cảm ơn ngươi nha."
Khấu Đạt không nghe ra chút ý cảm ơn nào, ngược lại cảm giác như đang khiêu khích mình.
"Tam hoàng tử phi đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!"
Sơ Tranh bất thình lình tung ra một câu: "Ta hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792107/chuong-2014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.