"Tiên sinh, xử lý vết thương của ngài trước đã." Vệ sĩ Lão Đại vội vã cuống cuồng: "Tay ngài có thể xảy ra chuyện gì không."
Tay này là cần câu cơm của tiên sinh đấy!!
"Không sao." Chỉ bị vạch ra một chút máu, không có gì đáng ngại: "Tìm Nguyệt Bán trước đã."
"Nguyệt Bán ngày thường đều tự chạy ra ngoài, không sao đâu, tiên sinh..."
Thương Khí nhìn vệ sĩ Lão Đại một chút, ánh mắt kia sắc bén không nói ra được, làm anh ta không dám nói ra lời phía sau nữa.
Vệ sĩ Lão Đại cho Tiểu Nhị đằng sau một ánh mắt, bảo anh ta nhanh đi tìm.
Độ nổi tiếng của tiên sinh có lẽ không cao như những minh tinh kia, còn đeo theo khẩu trang và mũ, nhưng cũng có khả năng bị nhận ra.
Dường như Thương Khí nghĩ đến cái gì đó, lấy điện thoại di động ra, cấp tốc ấn mở bản đồ.
"Bên này."
Thương Khí chỉ vào một phương hướng.
Khi Thương Khí tìm được Sơ Tranh, cảnh nhìn thấy chính là một hình ảnh như thế này ——
Con mèo nhỏ trắng như tuyết đứng trên một cái rương, bên cạnh ngồi xổm không ít mèo, đang trừng to mắt nhìn chằm chằm gã đàn ông chật vật trên mặt đất.
Nếu như đổi thành người, đây chính là tiết mục tiêu chuẩn ác bá chắn người trong ngõ nhỏ.
Nhưng bây giờ ác bá là một đám mèo...
Gã đàn ông bị mèo vây ở giữa quần áo bị lôi đến xiêu xiêu vẹo vẹo, trên da lộ ra toàn là vết cào, nhìn cực thảm.
Thương Khí: "..."
Đột nhiên cảm giác phương thức mình mở ra có chút gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792073/chuong-1980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.