Sơ Tranh đi thay một bộ quần áo, khi dự định ra ngoài, bị cha Úc bám theo.
"Cha, cha làm gì thế?"
Cha Úc xấu hổ tằng hắng một tiếng: "Trời đã tối rồi, Tiểu Sơ, con còn muốn đi ra ngoài sao?"
"Con chỉ ra ngoài đi dạo." Sơ Tranh thuận miệng nói.
"Vừa rồi cha cũng ăn hơi nhiều, đi cùng con nhé."
Sơ Tranh mấp máy miệng, cuối cùng cũng không nói gì, xuống lầu ra khỏi nhà.
Kề bên này kỳ thật rất náo nhiệt, Sơ Tranh vừa đi ra ngoài đã nhìn thấy mấy đứa bé ngồi xổm ở bên kia chơi đùa.
Bên cạnh còn có người già ngồi cùng một chỗ chơi cờ tướng hóng mát, cũng có công nhân viên lúc này mới tan tầm, chào hỏi mọi người rồi đi về hướng nhà mình.
Nơi này rất có hơi thở của cuộc sống.
Sơ Tranh đi về phía trước tầm mười mét, trông thấy hai gian phòng xây dựa vào tường viện nhà cô.
Phòng ốc đã khá hơn nhiều so với trong ấn tượng của nguyên chủ, nguyên chủ nhớ kỹ có một ngày đột nhiên biến thành thế này, nhưng trong miệng cư dân, thì nơi này đã thay đổi nhiều năm.
Bây giờ Du Thi đã là nhân sĩ thành công, đã có tiền, lại kiên trì ở chỗ này, còn lấy lý do cha cô ta nhớ tình bạn cũ.
Có quỷ!
"Tiểu Sơ..."
Cha Úc thấy Sơ Tranh nhìn chằm chằm nhà Du Thi, vẻ mặt có chút khẩn trương, vừa định nói chút gì đó để thay đổi vị trí lực chú ý của cô, Sơ Tranh đã dời ánh mắt trước.
Sơ Tranh ra ngoài tản bộ một vòng, mua ít đồ, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792019/chuong-1926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.