Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Đương nhiên. Tôi giúp anh, anh nói cảm ơn, đây là lễ phép."
Sơ Tranh một mặt nghiêm túc gật đầu.
Cho dù không có tác dụng gì, nhưng nghe một chút cũng không trở ngại gì cả mà!
"Vậy được rồi." Thiếu niên thở ra một hơi, giống như rất bất đắc dĩ: "Cảm ơn cô nha."
Sơ Tranh: "..."
Thẻ người tốt nghe lời như thế sao?
Sơ Tranh cảnh giác quan sát tỉ mỉ người trước mặt này.
Nụ cười của thiếu niên mặc dù nhu thuận, nhưng Sơ Tranh một chút cũng không cảm giác được lúc này hắn có bao nhiêu thiện ý, trong đôi mắt màu vàng óng kia, luôn cảm thấy lóe lên mấy phần ác ý.
"Như vậy..." Quả nhiên, thiếu niên kéo dài âm: "Tại sao cô lại xuất hiện ở đây?"
"..."
Ta nói đi ngang qua mi sẽ tin sao?
Sơ Tranh cảm thấy thẻ người tốt chắc chắn không tin.
Mặt mày thiếu niên cong cong mỉm cười: "Tự tiện xâm nhập nơi này, sẽ bị trừng phạt nha."
Sơ Tranh: "..."
Có thể nói chuyện nghiêm túc được không!
Giọng điệu này mẹ nó ai mà chịu được!
Đáy lòng Sơ Tranh có chút táo bạo, nhưng bây giờ không thể làm gì cả.
"Cô không trả lời vấn đề của tôi sao? Nếu như câu trả lời của cô khiến cho tôi hài lòng, thì tôi sẽ cân nhắc tha cho cô một mạng."
Ta nói ta tới tìm mi, mi tin không?
Sơ Tranh nghiêm mặt: "Tôi giúp anh bắt rồng, hai chuyện này không thể hòa nhau?"
Thiếu niên chớp mắt: "Đương nhiên không thể. Vừa rồi tôi đã nói một tiếng cảm ơn..." Thiếu niên đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791990/chuong-1897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.