Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tiếng hoan hô trong Sàn Đấu Thú đứng ở lối đi phía sau đài cũng có thể nghe thấy.
Nhưng lúc này sắc mặt tất cả mọi người lộ vẻ nôn nóng, thậm chí có vài người đang phát run.
Thiếu niên mặc áo đuôi tôm màu trắng kia, đứng dựa ở bên tường, kim tệ trong tay bị đầu ngón tay hắn bắn lên trời, có tiếng chấn động rất nhỏ.
Thiếu niên giơ tay tiếp được kim tệ, ánh mắt nhìn về phía mấy người đứng trước mặt hắn: "Chỉ qua có một lát mà mấy người đã gây ra cho tôi một phiền phức lớn như thế, mấy người thật đúng là lợi hại."
Giọng nói của thiếu niên nhẹ nhàng nhàn nhạt, không nghe ra bất kỳ ý tứ tức giận nào.
Nhưng mà người đứng trước mặt hắn, không một ai mà không run rẩy.
Nhiệt độ trong không khí hạ xuống đến sắp đóng băng.
-
"Thiếu gia rất tức giận, Uno đại nhân, ngài mau đi xem một chút đi."
Người đàn ông vừa về đến liền bị ngăn lại, người kia vội vã chỉ vào một phương hướng.
Anh ta mới bị giáo huấn qua, vừa nghĩ nhất định không thể phạm sai lầm nữa, ai biết chỉ có một lát như thế, đi ra ngoài một chuyến, trở về liền được cho biết "thiếu gia rất tức giận", còn để cho anh ta sống nữa không đây.
Uno tỉnh táo một lát: "Xảy ra chuyện gì?"
"Là..."
"Nói!" Lúc này còn ấp a ấp úng gì nữa.
"Là... là... Rồng biến mất."
Uno: "..."
Uno xém chút tối sầm mắt mũi, chống vào bên cạnh, giữ vững thân thể.
Một lát sau, vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791988/chuong-1895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.