Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Không phải đang gặp đây sao." Sơ Tranh biết nghe lời phải đáp.
Người đàn ông khép "bộp" quyển sách lại, lần theo ánh mắt Sơ Tranh nhìn qua: "Tần Sơ Tranh, cô có bệnh à?"
Sơ Tranh thật lòng trả lời: "Không có, rất khỏe mạnh, có cần xem báo cáo kiểm tra sức khoẻ không?"
Cố Ngự: "..."
Bệnh tâm thần!
Cố Ngự lười nói mò với Sơ Tranh, dù sao cũng chỉ vì gia tộc nên mới bị trói vào chung một chỗ...
Không biết sao Cố Ngự lại có chút bực bội, hắn kéo ngăn kéo bên cạnh ra, lấy ra một cái hộp ném lên trên bàn: "Hai tuần nữa là sinh nhật lão phu nhân, cô cần cùng tôi có mặt, cần lễ phục thì bảo chú Lâm chuẩn bị cho cô. Thứ này cho cô, ngày hôm đó nhớ đeo lên, ra ngoài đi."
Sơ Tranh: "..."
Sẽ có lúc mi khóc, ta nhịn mi trước vậy.
Sơ Tranh rời khỏi hội sở không nói cho Lưu Xuân Hoa biết, điện thoại đòi mạng của Lưu Xuân Hoa cứ không ngừng gọi đến, Sơ Tranh chê bà ta phiền, trực tiếp kéo đen, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
-
Thời gian nhoáng một cái chính là sinh nhật của bà nội Cố Ngự.
Lão phu nhân của Cố gia, cũng chính là bà nội của Cố Ngự.
Cha mẹ của Cố Ngự cơ bản không có nhà, Cố Ngự có thể nói là do lão phu nhân một tay nuôi lớn, cho nên lời của lão phu nhân, từ trước đến nay Cố Ngự luôn nghe theo.
Mà hôn ước của hắn và Sơ Tranh, chính là lão phu nhân chỉ định.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791900/chuong-1807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.