Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Cắt!"
"Hôm nay đến đây thôi, mọi người về nghỉ trước đi."
"Kết thúc công việc!"
Sơ Tranh mở mắt ra liền phát hiện mình đứng trong nước, đôi mắt bị ánh đèn chiếu vào, hơi chói mắt, xung quanh có không ít máy móc chĩa vào.
Đây là... Studio?
Bây giờ chắc hẳn cô đang ở trong một cái hồ hơi... Hồ bơi lộ thiên.
Mà Sơ Tranh mặc trên người một bộ quần áo rất mỏng, lúc này hoàn toàn ướt đẫm, dán ở trên người.
Lúc này Sơ Tranh có thể cảm giác được, nhiệt độ của nơi này cực kỳ thấp, tứ chi đã sớm đông cứng, gió thổi qua càng thêm lạnh thấu xương.
Sơ Tranh lại quét qua bốn phía, phát hiện những người này đều mặc quần áo bông.
Đến.
Giữa mùa đông cô lại đang ngâm trong hồ.
Đây là đãi ngộ gì thế này?!
Cạch ——
Đèn chiếu ở đây bị người ta tắt đi, bên kia cách đó không xa có một đám người ôm lấy mấy người rời đi, nhân viên công tác khác đang chỉnh lý thiết bị.
Một mình Sơ Tranh đứng cô đơn trong nước, nếu như không phải có người nhìn về phía cô bên này, thì Sơ Tranh sẽ hoài nghi có phải mình là một u linh, những người này đều không nhìn thấy mình hay không.
Mẹ.
Lạnh quá.
Sơ Tranh nhanh chóng đi về phía mép hồ, nắm lấy tay vịn bên cạnh chuẩn bị đi lên.
Cô mới vừa lên đi, một trận gió lạnh thổi qua, Sơ Tranh lạnh đến run lập cập, nhưng mà cố kỵ nơi này còn có không ít người, Sơ Tranh chỉ có thể kiên cường chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791892/chuong-1799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.