Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Thiếu niên bỗng nhiên mở mắt ra, trong mắt ẩn chứa sát ý ngập trời, chỉ nhìn một chút cũng sẽ khiến người ta cảm thấy ngạt thở.
Trước mắt thiếu niên đột nhiên tối sầm lại, tiếp đó trên môi truyền đến nhiệt độ không thuộc về hắn.
Thiếu niên đầu tiên là cứng đờ, sau đó sát ý trong mắt rút đi như thủy triều, hắn an tĩnh mở to mắt, không có phản ứng gì.
Sơ Tranh giơ tay bao trùm lên mắt hắn, lông mi thiếu niên cọ vào lòng bàn tay, giống như một chiếc bàn chải nhỏ mềm mịn, lướt qua tâ, hồ, kích thích tầng tầng gợn sóng.
-
Sắc mặt thiếu niên nhuộm lên màu đỏ ửng, nhưng biểu tình vẫn là dáng vẻ như lúc ban đầu, làm cho người ta có chút không thoải mái.
"Mơ thấy ác mộng?" Sơ Tranh thấp giọng hỏi.
Thiếu niên nhìn chằm chằm cô: "Tại sao ngươi lại ở đây?"
"Ghé thăm ngươi một chút."
"..." Ánh mắt Mãn Nguyệt khẽ chuyển, cánh môi đỏ khẽ mở: "Ngươi vừa làm gì với ta?"
"Hôn ngươi."
"Vì sao lại hôn ta?"
"Thích ngươi mới hôn ngươi, nếu không thì tại sao lại hôn ngươi." Sơ Tranh nói rất đương nhiên.
Thiếu niên đột nhiên giơ tay đẩy cô, không có dấu hiệu báo trước nào bộc phát: "Xuống dưới, cút!"
Sơ Tranh vốn đang ngồi bên mép giường, bị thiếu niên đẩy như vậy, trực tiếp té xuống, xém chút đụng đổ đồ vật bên cạnh.
Sơ Tranh: "..."
Ta muốn chơi chết hắn!!
【 Bình tĩnh nào, thẻ người tốt của cô đấy! 】 Vương Giả khuyên Sơ Tranh.
Sơ Tranh chịu đựng nộ khí, đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791883/chuong-1790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.