Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tịch Kính thay quần áo xong, đi từ sau từ rèm ra, có lẽ là bởi vì khẩn trương, cơ thể hơi rụt lại.
Thân hình vốn đã đơn bạc, lúc này nhìn qua càng thêm tinh tế gầy yếu.
Thân trên là áo hoodie đơn giản, thân dưới là một chiếc quần jean, ống quần còn hơi dài.
Sơ Tranh rất hoài nghi tên nhóc này báo sai tuổi tác
Nhưng ngẫm lại hoàn cảnh sinh hoạt của hắn, có lẽ là dinh dưỡng không đầy đủ tạo thành, nuôi tốt mới có thể lớn tốt.
Đổi một bộ quần áo, cả người Tịch Kính nhìn qua có tinh thần hơn không ít.
Sơ Tranh đi qua sửa sang lại mũ hoodie đằng sau cho hắn, sau đó thừa cơ sờ đầu hắn, quả nhiên rất mềm.
Tịch Kính không dám động, cúi đầu che giấu sắc đỏ mất tự nhiên trên mặt.
"Thay bộ khác thử xem."
Tịch Kính nghẹn họng nhìn trân trối: "Còn... Còn phải thử?"
"Tôi giúp cậu?"
"..."
Tịch Kính lập tức túm lấy quần áo tiến vào trong rèm như có người đuổi theo hắn vậy.
Tới tới lui lui giày vò được mấy bộ, Sơ Tranh chọn lấy mấy bộ không tệ bảo chủ quán gói lại.
"Những thứ này rất đắt..." Tịch Kính túm lấy tay áo Sơ Tranh, dáng vẻ khẩn trương.
Sơ Tranh giơ tay sờ đầu hắn, vừa sờ vừa nói: "Cậu cứu tôi giá trị hơn số tiền này nhiều."
"Nhưng mà..."
Sơ Tranh căn bản không cho hắn cơ hội nói, trực tiếp trả tiền rời đi.
"Xách theo."
Tịch Kính bị nhét mấy cái túi, hắn luống cuống tay chân xách.
Bộ vừa rồi Tịch Kính mặc đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791821/chuong-1728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.