Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh làm sao có thể nghĩ đến thân thể mình nhận được lần này lại hố cha như thế.
Thời gian còn sống hiện ra rất rõ ràng.
Không muốn sống.
Chết đi coi như xong rồi.
【 Chết cái gì, đứng dậy nào. 】 Vương Giả rất phách lối.
Ôi chao, mi ghê gớm nha, cho ta một cục diện nát như thế, làm sao đây?
【 Tiểu tỷ tỷ, phải dũng cảm để phát hiện ra vẻ đẹp của cuộc sống. 】
Sơ Tranh: "???"
Thứ đồ gì?
Học mấy thứ tư tưởng dở hơi này ở đâu ra thế?
Mi trúng độc à?
【...】 Tỉnh táo bảo trì mỉm cười phục vụ, không thể chấp nhặt với tiểu tỷ tỷ.
Sơ Tranh và Vương Giả cãi nhau trong bóng đêm, không biết qua bao lâu, Sơ Tranh mới cảm giác được thân thể này dường như có thể cho cô tỉnh lại.
Sơ Tranh liếc nhìn đếm ngược vô cùng bắt mắt ở góc trái trên cùng một chút.
53:27:48
Thời gian khá gấp gáp nha.
Sơ Tranh thử mở mắt ra, đỉnh đầu là trần nhà cũ kỹ nứt ra, trải rộng mạng nhện.
Cô nằm trên một chiếc giường nhỏ hẹp, bên cạnh chính là cửa sổ, lúc này cửa sổ nửa mở.
Ngoài cửa sổ là mưa phùn rả rích, phủ một tầng sương mù, kiến trúc nơi xa đều bao phủ trong sương mù.
Sơ Tranh quan sát căn phòng mà bây giờ cô đang ở, một căn phòng rất nhỏ hẹp, không lớn hơn mười mét vuông.
Đồ vật trong phòng cũng không nhiều, một cái giường, một cái bàn, còn có một cái tủ vải chắp vá giản dị, trong góc bị đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791818/chuong-1725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.