Editor: Shu: shu231
Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sau khi Sơ Tranh ngồi xuống, Tang Ngung cũng không nói chuyện, cúi đầu nhìn mấy thứ chụp sáng nay.
Sơ Tranh nhìn qua phía sân thể dục, đại khái là vì cô ngồi ở đây, có học sinh ngó nghiêng qua bên này.
Tang Ngung tắt thiết bị, liếc cô một cái: "Cô biết tôi à?"
"Không biết." Sơ Tranh dừng một chút, nghiêm túc nói: "Có điều có thể làm quen một chút, tôi tên là Sơ Tranh."
Tang Ngung hơi sững sờ, ánh mắt lướt một vòng trên mặt cô, chậm nửa nhịp mới trả lời: "Cô biết tên tôi."
Sơ Tranh: "Ừ."
Đối với việc Sơ Tranh biết tên hắn, Tang Ngung cũng không kỳ quái.
Mấy giáo viên này đều biết hắn tên gì, chỉ cần hỏi là có thể biết.
Mấy học sinh tới ban nãy cũng biết hắn tên gì.
Điều khiến hắn cảm thấy kỳ lạ chính là, lúc mình trông thấy cô... Luôn có chút cảm giác khó hiểu.
Tang Ngung không hình dung ra được loại cảm giác này là gì.
Tang Ngung suy nghĩ một chút: "Cô cũng học lớp 11?"
"Không phải, tôi học lớp 12."
Lớp 12...
"Cô..."
"Sơ Tranh." Bạch Đông Ải chạy tới, áo khoác bị cậu cởi ra, buộc ở bên hông, khắp nơi tràn ngập tinh thần phấn chấn: "Tìm cậu khắp nơi, cậu chạy nhanh như vậy làm gì."
Cậu chỉ mới quay người, bạn cùng bàn vừa rồi còn nói chuyện với mình đã không thấy tăm hơi.
Bạn nói xem có khiến người ta tức giận không chứ.
Tang Ngung thấy Bạch Đông Ải đi qua, đã cúi đầu xuống.
"Có việc?" Bạn cùng bàn không thể cho cô một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791791/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.