Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Hoàng đế nhíu mày nhìn về phía Chúc Đông Phong: "Chúc ái khanh, chuyện này là thật sao? Ngươi tận mắt nhìn thấy quận chúa dùng ngân châm kia đâm Thường Hoan?"
Chúc Đông Phong: "..."
Vấn đề này bảo hắn ta trả lời thế nào đây?
Kiểu gì cũng sẽ đắc tội với một người...
"Chúc ái khanh?"
Chúc Đông Phong cắn răng: "Phải."
Hứa Kiêu Vi liếc nhìn hắn ta một cái, rất nhanh liền dời ánh mắt.
Hoàng đế lại hỏi nhân chứng là Sơ Tranh.
"Phụ hoàng, nàng chính là cố ý." Công chúa Thường Hoan nghe xong, lập tức khóc lóc kể lể với Hoàng đế: "Nếu không phải bị người ta ngăn cản, thì con gái của ngài bây giờ đã bị bêu xấu rồi!"
Vật kia không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng có thể khiến người ta ngứa ngáy vô cùng.
Hứa Kiêu Vi làm ra cho nàng một màn như thế, chắc chắn là muốn làm cho nàng xấu mặt.
Hứa Kiêu Vi vẫn luôn bất hòa với công chúa Thường Hoan.
Trước kia khi Hứa Kiêu Vi còn ở kinh đô, cũng ba ngày nháo một trò, năm ngày đánh một trận với vị này, hoàng đế cũng đã quen.
Ở trong mắt Hoàng đế, đại khái chính là hai đứa trẻ nhỏ cáu kỉnh.
Đương nhiên làm một người cha tốt bảo vệ con gái, chỉ cần công chúa Thường Hoan bên này chiếm lý, lần nào Hoàng đế cũng sẽ phạt Hứa Kiêu Vi trước, chờ công chúa Thường Hoan nguôi giận, sau đó lại vụng trộm đền bù cho Hứa Kiêu Vi.
Dù sao đây cũng là con gái của hoàng đệ ông ta.
Cũng là người ông ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791756/chuong-1663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.