Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh bảo Cẩm Chi gọi thêm hai món ăn, Ân Thận rõ ràng chính là muốn ăn chực.
Đương nhiên Sơ Tranh cũng không ngại hắn ăn chực, thậm chí còn hi vọng hắn có thể ăn chực mãi kìa.
Thẻ người tốt của mình mình nuôi.
Lúc ăn cơm Ân Thận không nói lời nào, đại khái là đã hình thành thói quen, Sơ Tranh cũng không phải người lắm lời, hai người yên tĩnh ăn cơm.
Chờ ăn cơm xong, Ân Thận vừa lau tay vừa nói: "Sơ Tranh cô nương dự định ở kinh đô làm gì?"
Sau đó hắn lại phái người đi thăm dò, lần theo lộ tuyến mà cô tới, nhưng thứ có thể tra được cũng không nhiều.
Chỉ biết cô có tiền, có tiền, siêu có tiền.
Đáy lòng Sơ Tranh phiền muộn: "Tiêu tiền."
Ân Thận: "??"
Câu trả lời này của cô bảo hắn tiếp lời thế nào đây?
Cũng may Ân Thận đã nhìn quen các kiểu ăn chơi trác táng, đối với chuyện này cũng tiếp nhận rất nhanh, nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tình: "Trừ chuyện này, thì không có ý định làm gì khác sao?"
Chuyện khác?
Ánh mắt Sơ Tranh rơi trên người Ân Thận, rất làm càn dò xét hắn một phen.
Chuyện khác không phải chính là thẻ người tốt sao?
Nhưng bây giờ ngươi cũng không cho...
Sơ Tranh kịp thời dừng lại, không nghĩ thêm nữa.
Ân Thận không thèm để ý, mặc cho cô dò xét, thậm chí còn câu môi dưới, mặt mày tuấn lãng đều mang ý cười: "Sơ Tranh cô nương cảm thấy ta đẹp không?"
Sơ Tranh không cần nghĩ ngợi: "Rất đẹp."
Nhận được tán thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791754/chuong-1661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.