Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Ngày nào ta cũng ở trong cung, sắp buồn bực muốn chết rồi, cũng không biết lúc nào mới có thể rời khỏi chỗ kia..."
Sơ Tranh: "..."
Ngươi nói với ta cũng có ích lợi gì đâu.
"Tỷ xem, ta còn gặp phải loại chuyện như lần trước nữa, làm công chúa quá khó."
Sơ Tranh: "..."
Ngươi nói với ta thật sự không có ích gì đâu.
Ta có thể đánh ngất xỉu rồi ném ra không?
Cuối cùng Sơ Tranh ngẫm lại thẻ cảm ơn, vẫn nên quên đi.
Trên đầu chữ nhẫn có một cây đao, một lúc nào đó sẽ biến thành đao giết người.
(*Chữ "nhẫn"忍,trên đầu nó là bộ đao刀, phía dưới là bộ tâm.)
"Công chúa điện hạ."
Công chúa Thường Hoan đang làu bàu không ngừng, âm thanh đột nhiên ngừng lại, thân thể dường như cũng cứng ngắc lại.
Sơ Tranh nhìn về phương hướng âm thanh truyền tới, bên kia là một nam nhân đứng đấy, khoác áo choàng, thân hình rất đẹp, mặt mày như họa.
Ánh sáng dọc theo người hắn rơi xuống, thoáng như dát lên một tầng vầng sáng nhạt nhẽo, tự phụ ưu nhã.
Công chúa Thường Hoan cứng ngắc quay đầu.
Sơ Tranh nhìn thấy sự ghét bỏ và phiền muộn trên mặt công chúa Thường Hoan.
Hai tay nam nhân đều chắp lại trong áo choàng, giọng nói của hắn không nhẹ không nặng, âm lượng vừa đủ: "Công chúa điện hạ, ngài cần phải trở về."
Công chúa Thường Hoan: "..."
Công chúa Thường Hoan nhìn quanh bốn phía, đại khái là phát hiện không có chỗ nào có thể chạy được, bất đắc dĩ quệt miệng.
"Ta... Ta có thời gian lại tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791748/chuong-1655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.