Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tất cả mọi người trong phòng đều dừng lại, bầu không khí cực kỳ quỷ dị.
Công chúa Thường Hoan bảo phụ nhân kia ôm con qua, phụ nhân bị dọa cho phát sợ, thấy bên cạnh công chúa Thường Hoan có nhiều người hầu hạ như vậy, có lẽ cũng có thể suy đoán được đây không phải là người nàng ta có thể trêu vào được.
"Cô nương, chúng ta lập tức đi ngay..."
Phụ nhân chỉ thiếu bịt miệng đứa bé kia, không cho nó lên tiếng nữa thôi.
Sắc mặt công chúa Thường Hoan đã sắp đen thành đáy nồi rồi, thấp giọng quát: "Bảo ngươi qua thì qua đi, lắm lời vô nghĩa như thế làm gì!"
Phụ nhân: "..."
-
Ước chừng năm phút sau.
Mọi người bị tình huống trước mặt làm kinh hãi.
Tất cả mọi người cho là công chúa Thường Hoan muốn bắt lỗi, ai biết nàng kêu đứa trẻ lại, rồi cho người gọi ngự y đi theo đến, để ngự y kiểm tra cho đứa trẻ.
"Không có gì đáng, chỉ là bị lạnh." Ngự y nói: "Uống chút thuốc là tốt rồi."
Công chúa Thường Hoan ngồi ở bên kia, hừ lạnh một tiếng: "Khóc lóc phiền muốn chết, mau cho nó uống thuốc đi."
Ngự y: "..."
Phụ nhân kia đại khái vẫn chưa trở lại bình thường, tận đến khi ngự y dẫn nàng ta đi lấy thuốc, mới hồi phục tinh thần lại.
Sơ Tranh như có điều suy nghĩ nhìn về phía công chúa Thường Hoan bên kia một chút, người sau vẫn tâm tình không tốt dùng đũa đâm rau xanh trong chén.
"Công chúa Thường Hoan này khá thú vị." Cẩm Chi nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791745/chuong-1652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.