Editor: JyKim0: JyKim0
Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tả Cửu đi phía trước dẫn đường, anh Huy theo ở phía sau, tận tụy quan sát anh ta.
Nạp Hạ và Nạp Đông một trái một phải, đi bên cạnh Sơ Tranh, ánh mắt thỉnh thoảng đảo qua bốn phía, tùy lúc đối phó với tình huống phát sinh ngoài ý muốn.
Sơ Tranh nhàn nhã hơn nhiều, người không biết còn tưởng rằng cô đến tham quan du lịch.
Tả Cửu phía trước ngừng lại: "Ở... Ngay chỗ này."
Sơ Tranh nhìn về phía trước, phía trước lấp kín bởi tường, hẳn là tường ngoài sân vận động.
"Dẫn chúng tôi vào."
Tả Cửu: "..."
"Tôi thật sự không biết vào thế nào, tôi chỉ biết là nơi này thôi." Tả Cửu khóc không ra nước mắt: "Ngoại trừ Hạ tiên sinh, cũng chỉ có Lâu Hành biết, tôi mà dối gạt cô thì bị trời giáng sấm sét!"
"Anh thấy ai bị sét đánh rồi?" Ở đây là thành phố dưới đất, bây giờ những người này ngay cả trời cũng không biết.
Tả Cửu thật sự không biết vào bằng cách nào, anh ta chỉ là quan chấp hành tạm thời của tổ hành động đặc biệt, rất nhiều thứ Hạ tiên sinh chưa kịp nói cho anh ta biết.
"Ở sau bức tường này?" Sơ Tranh xác nhận với Tả Cửu.
Tả Cửu gật đầu như gà mổ thóc.
Đại lão Sơ vung tay: "Mấy người lui ra." Xem ta biểu diễn cho các ngươi làm sao dùng ngực... Không phải, dùng tay không mở cửa!
Đám người: "???"
Ba phút sau.
Mấy người giẫm lên đá vụn đầy đất, tiến vào một lối đi.
Tả Cửu: "..."
Mặt sau này có cơ quan! Sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791727/chuong-1634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.