Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Bởi vì bên ngoài còn có người tra xét Lâu Hành khắp nơi, nên hai người cũng không thể nghênh ngang đi trên đường.
"Chuyện tối hôm nay cảm ơn cô, chúng ta từ biệt nhau ở đây đi."
"Anh muốn đi?"
Lâu Hành cảm thấy giọng điệu của cô gái đối diện đột nhiên rất lạnh, có một loại cảm giác không nói ra được.
"Ừ, chuyện của tôi tương đối phức tạp, không thể làm liên lụy đến cô." Lâu Hành nói.
Đại khái là nghe thấy mấy chữ "không thể làm liên lụy đến cô", sắc mặt Sơ Tranh hòa hoãn hơn một chút.
"Anh đi theo tôi, sẽ không có ai phát hiện ra anh."
Lâu Hành nhớ tới mấy ngày ở khách sạn, xác thực không ai tới điều tra.
Nhưng bối cảnh của bản thân khách sạn kia đã rất sâu, nếu như không phải có chứng cứ vô cùng xác thực, thì tổ hành động đặc biệt cũng không dám tùy tiện đi vào điều tra.
"Không cần, tôi còn chút chuyện muốn biết rõ ràng." Lâu Hành cảm ơn ý tốt của Sơ Tranh, nhưng hắn không thể ở lại, hắn nhất định phải biết rõ ràng chuyện này.
Thái độ của hắn rất kiên quyết.
Sơ Tranh suy nghĩ khả năng giữ người lại, cuối cùng không biết nghĩ đến cái gì, không tiếp tục ngăn cản.
"Tôi sẽ luôn ở khách sạn Aigues, gian phòng cũng không thay đổi, nếu có chuyện gì cần thì có thể tới tìm tôi." Thẻ người tốt không vấp ngã thảm một chút, thì sao mà biết được ai đối tốt với hắn chứ.
Dù sao trên tay cô cũng có máy định vị, tùy thời đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791719/chuong-1626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.